Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tam nữ đưa mắt nhìn nhau, chỉ thấy bên ngoài có một âm thanh thở hổn hển nói: 

- Ta nói này tam Thiếu, tam tổ tông, ngươi mưu đồ cho ta chạy gãy chân nha, đáng thương ta đi đoạn đường này toát mồ hôi cũng giảm mấy chục cân nha. Cần gì phải gấp dùng thuốc tốt như vậy chứ, còn bắt ta tự mình đưa tới, thật sự là bà nội nó cũng xong rồi, xế chiều chúng ta đi Linh Vụ hồ khoái hoạt một chút nhé? 

- Chậc chậc, nhớ tới các cô nương nơi đó trắng nõn mịn màng, miệng của ca ca ta đầy nước miếng rồi. Sức mạnh như dòng nước oa, đúng rồi, trước ngươi từng nói cái gì "Bóc bánh xong không trả tiền, sẽ không tính là mua" quả là chuẩn xác thủ pháp, thật là tuyệt a! Tam Thiếu, ngươi đúng là người có nghề trong tay, tiểu đệ bội phục ngươi, bội phục tới nỗi "tiểu kê kê" của ta vương thẳng chỉ trời không nhúc nhích luôn! 

Người đến là ai, miêu tả thật sinh động, không cần nói ai cũng biết. 

Chợt nghe những lời này, trong phòng ba nữ nhân sắc mặt đồng thời biến thành như đáy nồi, đen đến dọa người! Ba nữ nhân cùng lộ ra ánh mắt giống nhau: Muốn giết người! 

Chân chính là ánh mắt muốn ăn thịt người! 

Theo tiếng oán giận hòa cùng âm thanh như rắm ngựa, Đường đại thiếu gia đưa mình mang theo hơi thở hổn hển đi vào cửa. Ngưỡng cửa khá cao, Đường bàn tử phải phí sức lực dùng hai tay đỡ lấy bụng của mình mới từng bước từng bước tiến vào. Vừa vào đến cửa còn chưa kịp nói chuyện, liền kinh hoàng khi thấy tam vị mỹ nữ trừng mắt nhìn mình, giống như là chỉ cần cắn một phát đem mình nuốt vào bụng, lập tức sững sờ tại đương trường, đột nhiên kêu thảm một tiếng: 

- Má ơi! 

Thảo dược đang ôm trong lòng chỉ một thoáng tuôn ra đầy đất, lập tức cất bước muốn chuồn ra ngoài.

Ba nữ nhân kia nào chịu buông tha, đồng thời nhanh chóng nhào tới. Đường mập mạp tốc độ không so được với ba bà cô linh hoạt nơi đây, bị Tôn Tiểu Mỹ nhéo lỗ tai, thúc ép lôi trở về. Đường mập mạp không được than khóc, không được xin xỏ, liền trong nháy mắt chịu đủ mọi ngược đãi. 

- Tốt! Tên Đường bàn tử ngươi! Cư nhiên dám thông đồng với Quân tam thiếu đi cái nơi không biết gọi là cái gì đó. Hôm nay nãi nãi không đem một thân toàn mỡ của ngươi đốt đèn thiên đăng là không được mà! Ngươi thật có tiền đồ nha, mở miệng ra là nói tới các cô nương! 

Tôn Tiểu Mỹ ở phía trước ra tay trước. Tam nữ bị Quân Khương Lâm vung tay múa chân mắng to cũng không dám phản bác, mỗi người đang tích một bụng đầy oán khí, mập mạp kia xuất hiện đúng lúc trở thành nơi trút giận. Không dùng hắn để trút giận thì đúng là phí vật báu từ trên trời rơi xuống mà, hơn nữa, còn có lý do trút giận một cách quang minh chính đại nữa chứ. 

Lần yến hội này xét về quy cách cấp bậc thực là tương đối cao cấp, chính là từ Quân lão gia tử cùng Quân Vô Ý tự mình bồi tiếp, nhưng Quân Khương Lâm lại như là bốc hơi, biến mất vô tung vô ảnh. Khiến ba vị nương tử quân nghiến răng nghiến lợi muốn tìm hắn tính sổ càng thêm khí tức cành hông. 

Thẳng tới đêm khuya, tất cả mọi người đã đi ngủ, Quân Khương Lâm mới lén lút từ Hồng Quân Tháp hiện thân đi ra, liếc mắt nhìn quanh, sau đó mới chui vào phòng ngủ của mình. 

" Nói giỡn chơi, Quân đại thiểu ta không phải vì tránh né ba con nhỏ kia! Chẳng qua chỉ là ba cô nương thôi, ta sợ cái gì? Ta trốn đi, chỉ là vì Dạ Cô Hàn mà điều chế thuốc mà thôi." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK