Điều này Mai tôn giả đã là cố gắng hết sức để khống chế kết quả, nếu như không, với huyền công của năm đại cao thủ, lại mặc kệ hết thảy toàn lực thi triển, chỉ sợ cả ngọn núi nhỏ này hôm nay cũng biến thành bình địa!
Lôi Bạo Vũ cùng Bố Cuồng Phong đồng thời thở dài. Kết quả như vậy bọn họ tuy đã sớm tiên đoán trước, thế nhưng lại không có nghĩ tới, lại nhanh như vậy!
Mà ngay cả Ưng Bác Không, Lệ Vô Bi, Thạch Trường Tiếu ba người vừa mới trên chiến trường cũng thật không ngờ, Thạch Trường Tiếu cùng Lệ Vô Bi kinh ngạc đứng đó, thần sắc trên mặt một hồi biến ảo.
Ưng Bác Không đem Lệ Tuyệt Thiên phóng trên mặt đất, xoay người bước đi vài bước, nghĩ muốn nói gì đó, cuối cùng lại không lên tiếng. Khuôn mặt đột nhiên đỏ lên.
Bốn đại chí tôn vây công cư nhiên vẫn bị bại.
Chiến quả như vậy, làm sao có thể khiến bốn vị chí tôn bình thường tự xưng là đỉnh phong này tiếp nhận? Một trận chiến ngày hôm nay, không chỉ đại biểu cho liên quân loài người bị thua, hơn nữa ngay cả uy danh của bốn đại chí tôn cũng bị đả kích cực lớn!
Có những đại cao thủ mà đại lục không hề biết tới họ, thế nhưng cái tên của bốn đại chí tôn thiên hạ ai cũng biết!
Sau này tới chỗ nào cũng không thoát khỏi lời bàn tán của người? Nhìn đi, đám người này chỉ là đám gia hỏa hữu danh vô thực mà thôi, ngày thường lãnh đạo hò hét xem thường người khác, không ngờ bốn người liên thủ lại để thua một kẻ vô danh tiểu tố...t
Nghĩ đến chuyện này, ba đại chí tôn cơ hồ muốn đào một cái lỗ để chui vào.
Lôi Bạo Vũ lên tiếng:
- Trận chiến ngày hôm nay, bên ta nhận thua, Mai tôn giả huyền công cái thế chúng ta tâm phục khẩu phục!
Nửa ngày sau, không ai chịu lên tiếng, Lôi Bạo Vũ rốt cục hít một hơi dài, đánh vỡ một mảnh yên lặng này.
- Nhận thua, không có vấn để, chẳng qua là không nên quên ba điều kiện của ta! Từ nay về sau, Thiên Phạt sâm lâm sẽ là cấm địa của các ngươi!
Mai tôn giả duỗi tay chỉ vào đám người đại thế gia các đại gia tộc, nặng nề hừ một tiếng:
- Tiến đến một người, ta diệt cửu tộc vạn người của hắn! Ta muốn nhìn xem, còn có ai có lá gan lớn như vậy!
- Đã thua, điều kiện lúc trước của Mai tôn giả tất nhiên là phải thực hiện. Lôi Bạo Vũ cười nói, khiến cho mọi người có cảm giác, chính vị hộ pháp đến từ Độn Thế Tiên Cung hôm nay tới đây cũng không hề để ý tới thắng thua. Chỉ nghe hắn nói:
- Nhưng mà, thắng bại đã phân, còn có một việc muốn thông tri cho Mai tôn giả.
- Chuyện gì?
Mai tôn giả lạnh lùng hỏi.
- Ba năm sau, đêm trăng tròn tháng bảy, chính là thời gian tam đại Thánh Địa sắp xếp một trận chiến hung ước! Cung chủ chúng ta rất mong thiên phạt thánh vương Vương đại nhân có thể tới tham gia hội nghị!
Lôi Bạo Vũ ha ha cười nói:
- Năm trăm năm, Thiên Phạt sâm lâm vẫn luôn bài danh chót nhất, mà thánh vương đại nhân cũng đã bế quan được năm trăm năm...Hắc hắc, chắc hẳn cũng nên xuất quan chứ nhỉ...Điểm này còn thỉnh Mai tôn giả thông tri. Ngoài ra, cung chủ để chúng ta tới đây là muốn gửi cho ngươi một câu: nếu như lúc này đây thiên phạt thánh vương đại nhân không tái hiện, mà Thiên Phạt sâm lâm lại bại trận, như vậy hung danh của Thiên Phạt sâm lâm từ nay về sau sẽ bị hủy, từ nay về sau khắp trời đất chỉ còn tam đại Thánh Địa! Không còn Thiên Phạt sâm lâm nữa!
Toàn thân Mai tôn giả chấn động, cắn răng nói:
- Đây mới là mục đích thực sự mà ngày hôm nay ngươi tới đây sao? Cái gì mà là trọng tại đi xem cuộc chiến, tất cả đều là cái cớ! Cung chủ tên ngụy quân tử của các ngươi kia rốt cuộc không đợi được rồi sao? Không nên quên, khi cuộc chiến đoạt thiên bắt đầu, đến lúc đó không thiếu được Thiên Phạt sâm lâm đâu...Các ngươi đã làm rất tốt việc mà cung chủ giao rồi đó?
- Việc này đều do cung chủ quyết định!
Bố Cuồng Phong nheo mắt lại, trong mắt bắ n ra hai đạo hàn quang lạnh lùng, nói:
- Mai tôn giả, ngươi cho rằng bằng vào lực lượng của thiên phạt, không có thánh vương, cho dù một ngày trận chiến đoạt thiên xảy ra, các người liệu phát huy được tác dụng gì?
- Dù không mạnh thế nhưng so với hai tên phế vật các ngươi cũng mạnh hơn một chút đó!
Mai tôn giả bị chọc giận khiến tâm tình có phần không ổn. Rốt cuộc không muốn cùng bọn họ nói nhảm nữa, nàng khua tay nói:
- Trước tiên thu chút lợi tức đã!
Giữa không trung vang lên từng tiếng hạc kêu, một đạo bóng người màu đen với vận tốc âm thanh nhanh chóng rơi xuống, tia chớp này giống như xông vào trong đội ngũ của Huyết Hồn sơn trang.
Với vị trí mà bóng ảnh này muốn tới, chắc hắn là đã ẩn núp rất lâu trên không trung rồi. Quân Khương Lâm bừng tỉnh đại ngộ, trách không được từ lúc khai chiến tới giờ vẫn không thấy Hạc Trùng Tiêu lộ diện, thì ra là thế.
Lệ Đằng Vân đang ngồi chồm hỗm một mặt lau nước mắt nước mũi, hoảng sợ không biết làm gì cho phải.