Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 56

Cho nên Quân gia không thể nào xảy ra chuyện. Cho nên một khi Quân Khương Lâm gặp chuyện không may, thì những người này tuyệt đối sẽ không đứng nhìn bàng quan. Tuy rằng trong thâm tâm mọi người đều khinh rẽ gã hoa hoa công tử này nhưng nếu cần phải ra tay bọn họ sẽ không hề do dự.

Ở gia tộc họ Đường thì Đường Nguyên cũng có vị trí tương tự. Thế lực của Đường gia tuy không bằng Quân gia nhưng tại kinh thành này cũng có thể nói là một tay che trời. Nếu Đường gia và Quân gia liên thủ thì cho dù là Độc Cô thế gia hiện tại như mặt trời giữa trưa cũng phải nhượng bộ lui binh.

Đương nhiên, nói như vậy không có nghĩa là Quân gia kém thế so với Độc Cô thế gia. Khi mà Quân gia ở đỉnh cao của danh vọng cũng đã từng ép Độc Cô thế gia đến mức không thể ngẩng đầu lên thậm chí kéo dài thời kỳ đó đến dăm bảy năm. Nhưng mà hiện giờ Quân gia nhân tài thì điêu linh còn Độc Cô thế gia thì mọc lên như nấm sau cơn mưa, tầng tầng lớp lớp, người người đông đúc. So với Quân gia thì hơn nhiều lắm. Cho nên Độc Cô thế gia rất có tiềm lực. Ít nhất đánh giá bề ngoài thì Quân gia có vẻ không bằng. Nhưng, Quân gia chỉ cần một ngày còn có Quân lão gia thì vẫn còn một ngày không thể sụp đổ. Cho dù hoàng thất muốn động đến Quân gia còn phải cân nhắc kỹ. Thậm chí có thể nói là … Không dám.

Vậy mà giờ đây, Lý gia và Mạnh gia lại cùng xuống tay với Đường Nguyên và Quân Lâm. Điều này có vẻ có chút khác thường. Trong sự bất thường có cái phi thường. Nếu có khác thường tất có chuyện.

Đúng vậy, lần này ra tay chính là mấy gã công tử ăn chơi đàng đi3m, cho dù có thất bại bị khui ra sự tình thì cũng chỉ là mấy tên nhóc con còn hôi sữa gây chuyện, mọi người cười ha hả cho xong việc, mấy ai nhớ kỹ trong lòng. Nhưng nếu ngược lại, nếu bọn chúng thực hiện thành công thì sao đây?

Quân Lâm cũng đoán ra rằng. Nếu hôm nay bọn chúng thực hiện thành công được âm mưu này thì Đường Nguyên và mình sẽ rơi vào sự khống chế của đối phương! Mà Đường gia thì không sao, vì nhà họ còn có người khác thừa kế. Nhưng Quân gia thì khác vì chỉ có mình mình là người thừa kế duy nhất.

Tuy rằng chỉ là yêu cầu, nhưng đối với tên không biết nặng nhé như Quân Khương Lâm này thì có trời mới biết sẽ thành ra tai họa gì! Hơn phân nửa là hắn sẽ lao vào tai họa nhưng vẫn không biết mình vừa làm gì thậm chí lại còn đắc ý một phen nữa! Dù sao gia gia sẽ thay mình thu thập tàn cục!

Dù cho lúc này, nếu tranh đấu thì nhược điểm của mình đều bị đối phương nắm rõ, cho dù lão gia tử có hung mãnh thì quân pháp bất vị thân, tướng quân phải đưa ra lựa chọn như thế nào? Cho dù chần chờ một chút đã tạo thành hậu quả khó lường!

Quân Lâm cảm thấy mình cần phải có thêm sức mạnh! Kiếp trước của mình lịch duyệt tuy rằng phong phú nhưng mà ngay bây giờ, Quân Lâm cảm thấy rõ ràng là không đủ!

Đầu tiên chính là cái gọi mẫn cảm chính trị, điểm này chính là khiếm khuyết của việc làm sát thủ kiếp trước! Nếu mình kiếp này tiếp tục là một sát thủ đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng nếu là muốn sống yên ổn trong một đại gia tộc, hơn nữa lại bảo hộ người nhà của mình không bị thương tổn, duy trì đại thế vững vàng nên nếu không có cái gọi là sự mẫn cảm về chính trị thì căn bản tất cả chỉ là si tâm mộng tưởng!

Mình có thể không làm quan, không chìm nổi giữa vua và dân, nhưng mà cuộc đấu tranh này là không thể tránh.

Quân lão gia trở về nhà đã là buổi trưa. Trên đường trở về, vừa gặp Đường lão gia Đường Vạn Lý đang đùng đùng nổi giận dẫn đầu một đám võ sĩ thị vệ phóng ngựa về phía bắc, nhìn như vậy tất nhiên là đi tìm người.

Ở phía bắc, đúng là chỗ của mấy đại gia tộc Lý gia, Mạnh gia! Sắc mặt của Đường Vạn Lý đen như đáy nồi, ánh mắt bừng bừng lửa giận, cơ hồ sắp bùng cháy ra ngoài, Quân lão gia âm thầm vui mừng:

” He he, lâu lắm rồi mới thấy lão già này tức giận như vậy, Đường lão gia luôn luôn hòa khí, lại có thể tức đến độ thế này, bất luân nhằm vào ai cũng có kịch hay để xem!”

Ai ngờ, đạo diễn và diễn viên của vở kịch này lại là tôn tử mà mình không vừa mắt Quân Khương Lâm!

Quân lão gia rất tò mò hỏi:

-Đường huynh đang đi đâu vậy? Sao lại vội vàng thế? Chẳng lẽ có người đoạt mất cháu dâu của huynh à? Nhìn bộ dạng hổn hển của lão tiểu tử huynh này! Ha ha ha……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK