Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên vị Mai tôn giả kia có thể chiến thắng được bốn vị chí tôn hợp lực, trong mắt mọi người, càng là thiên hạ đệ nhất cao thủ! 

Thế nhưng không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một vị hắc bào nhân quá sức thần bí, người này thoạt nhìn không ngờ so với vị Mai tôn giả kia còn lợi hại hơn, hơn nữa trong nháy mắt đã diệt sát Tuyệt Thiên chí tôn Lệ Tuyệt Thiên! 

Những chuyện này đều lần lượt xuất hiện trong thời gian cực ngắn. Một lần lại một lần đánh sâu vào nhận thức của đám người, cơ hồ khiến bọn họ không kịp thừa nhận. 

Núi cao còn có núi cao hơn! 

Cơ hồ đồng thời trong lòng tất cả mọi người đều xuất hiện một ý niệm trong đầu, lúc trước vô luận là lang thang trên giang hồ, hoặc là ẩn thân trong sơn lâm, hoặc là người trong đại gia tộc, đại thế gia, giờ phút này chỉ cảm thấy, chính là khiếp sợ, những người lúc trước đắc ý với thân phận của mình, còn kiêu ngạo thỏa mãn giờ càng thêm xấu hổ. 

Tại trước mặt những người này, chính mình đến tột cùng được tính là gì? Tựa hồ chỉ là một câu truyện cười mà thôi. 

Chính mình thật đúng là ở trong đáy giếng a. Còn có một chuyện nữa chính là, người trong các đại gia tộc ở đây, hôm nay đối với Huyết Hồn sơn trang Lệ Tuyệt Thiên cùng Lệ Đằng Vân, đối với âm mưu đối phó với Quân Vô Ý của phụ tử hai người, ngoại trừ số rất ít người ra, đại bộ phận đều là tối hoặc sáng có tham dự, lúc trước đều thờ ơ không để ý. 

Thế nhưng hiện tại, Quân gia giống như cá chép hóa rồng, không chỉ không chết, hơn nữa vị thần bí vừa xuất hiện, rõ ràng là hậu trường của Quân gia! Đây là khái niệm gì? 

Ngay cả Lôi Bạo Vũ cùng Bố Cuồng Phong cũng không dám trêu chọc, ngay cả Mai tôn giả đều cố kỵ. Đám người đã nhất trí hãm hại Quân gia lúc này nghĩ như vậy, cho nên không khỏi khủng hoảng. 

Nếu như Quân gia muốn trả thù thì làm sao bây giờ? 

Lập tức trong lòng đám người đều xuất hiện một ý niệm trong đầu: nhất định phải giao hảo cùng Quân gia! Sau khi trở về phải lập tức báo cáo chuyện này với gia tộc, mau chóng đề xuất ra một kế hoạch, sau đó tiến tới thành Thiên Hương. Tranh thủ thời gian dành lấy hảo cảm của Quân gia. 

Ngàn vạn lần đừng trả thù chúng ta nha, các ngươi có thực lực như vậy, chúng ta biết là không thể trêu vào rồi! 

Đương nhiên cũng không thiếu người có da mặt tương đối dày, hiện tại bắt đầu muốn lôi kéo tình cảm với Quân Vô Ý, qua một hồi suy nghĩ, bên người Quân tam gia lập tức vây đầy người như đám ruồi bọ. 

Các loại thoại ngữ nịnh nọt không ngừng vang lên, mà cũng đủ loại từ ngữ vuốt mông ngựa như Trường Giang Đại Hà thao thao không ngớt rơi vào lỗ tai của Quân Vô Ý, khiến Quân Vô Ý Quân tam gia đầu to bằng cái đấu, thế nhưng không thể nghĩ ra cách ứng phó. 

Không thể không nói tin tức rung động như vậy một khi truyền đi, tất nhiên sẽ tạo thành một làn sóng rung động cực lớn! Địa vị của Quân gia hiện tại hoàn toàn có thể nói là cực kỳ vững chắc! 

Không người nào nguyện ý mạo hiểm chọc giận một vị siêu cấp cường giả, đi đối phó với Quân gia! Vô luận là ai, đều giống như vậy! 

Quá sợ hãi, người của Tiêu gia, Phong Tuyết ngân thành đều có cảm giác như vậy. Tiêu Bố Vũ mặt trầm như nước, đột nhiên cảm nhận được áp lực cực lớn! Với lực lượng của Phong Tuyết ngân thành liệu có thể qua mặt được vị thần bí nhân kia để trả thù? Điều này thực sự là không nói chính xác được. 

Tuy người nọ nói oan có đầu nợ có chủ, thế nhưng trong giọng nói lại có ý cảnh cáo, với mấy chục năm lịch duyệt của Tiêu Bố Vũ, há có thể không hiểu? Tình thế bây giờ, thần bí nhân kia hy vọng mình đi đòi lại công đạo cho Quân Vô Ý, ý tứ này tất cả mọi người đều có thể minh bạch. 

Thế nhưng vấn đề là, nếu như Quân Vô Ý trả thù. Tiêu gia phải làm như thế nào? Nếu như không nghĩ qua muốn giế t chết Quân Vô Ý, như vậy lời nói "Oan có đầu nợ có chủ" đồng dạng sẽ có hiệu lực. Lúc đó sẽ tới phiên vị thần bí kia ra tay. 

Thế nhưng đối mặt với thù oán sâu như vậy cùng Quân Vô Ý. Chẳng lẽ còn phải nâng như cục cưng trong lòng bàn tay, ngậm vào trong miệng sợ tan ra hay sao? 

Đây là cái chuyện mẹ gì! 

Tiêu Hàn nhìn Quân Vô Ý đang bị đám người vây xung quanh, đột nhiên cảm thấy trong lòng bị đè nén khó chịu muốn chết! Tên tử địch này, chính là kẻ kiến mình thống hận nhất, lúc nào cũng mơ có thể giết được hắn, trước đó trong lòng mình chỉ coi hắn như một món đồ chơi để trả thù, hôm nay lại có thể diễn biến như vậy! 

Hiện tại coi như mình muốn đối phó với hắn, gia tộc cũng không đồng ý, cho dù không có thành chủ nghiêm lệnh, gia tộc chỉ sợ cũng không để mình đắc tội với vị hắc bào nhân thần bí kia! 

Như vậy chính mình nên làm cái gì bây giờ? Dao nhi, là của ta! Là của ta! 

Trong mắt Tiêu Hàn hiện lên vẻ hỗn loạn, đột nhiên thân thể lung lay sắp đổ, oa một tiếng, hộc ra một ngụm máu tươi, hắn quật cường gượng đứng, con mắt không chớp nhìn Quân Vô Ý, càng lúc càng âm lãnh, càng lúc càng điên cuồng! 

Quân Vô Ý, ta không quản ngươi có chỗ dựa thế nào, ta nhất định phải giết ngươi! Ta phải giết ngươi! 

Giữa không trung vang lên một tiếng trường khiếu, Hạc Trùng Tiêu buông lỏng tay, thân thể không trọn vẹn của Lệ Đằng Vân giữa một mảng tiếng kinh hô rơi xuống, từ độ cao hơn một trăm mét rơi xuống! 

Người phía dưới đều oành một tiếng trốn đi, để lại một mảng đất trống thật lớn. 

Nếu như trước đó Lệ Đằng Vân té xuống. Chỉ sợ ít nhất sẽ có một ngàn người tranh nhau chạy tới đón, thế nhưng hiện tại, Lệ Đằng Vân rõ ràng chính là một củ khoai nướng nóng bỏng, ai dám đón? Ai chịu đón? 

Bịch!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK