Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quân Vô Ý tự nhận mình đã rất cẩn thận, nhưng sau khi nhìn thấy biểu hiện của Quân Khương Lâm rồi, Quân Vô Ý quay đầu lại nhìn phía sau, nào là vết chân trên mặt đất, rồi cành cây khô bị giẫm nát, tất cả lưu lại thành một vệt dài, hắn đột nhiên cảm thấy mắc cỡ. 

- Nếu chúng ta bỏ qua những cái nhỏ nhặt như dấu chân, lá khô rơi rụng hay dập nát, vô tình để lại dấu vết thì chính là cung cấp đầu mối cho người muốn truy tìm theo dõi chúng ta. Trên đời này, muốn an toàn cho mạng sống thì phải có năng lực đặc biệt hơn người, cho dù như thế, vẫn có thể bị ngươi ta truy ra tung tích. Vì thế, chúng ta phải cực kỳcẩn thận, thời gian này chúng ta đã đủ cường địch lắm rồi. 

Advertisement

Quân Khương Lâm trầm giọng nói. Lần này ra ngoài, cách hành xử của Quân Khương Lâm và tam thúc của mình có hơi chút tương phản. Nhưng lạ một chỗ là, cả hai người đều thấy việc đó bình thường. 

Advertisement

Thật ra, Quân Vô Ý so với Quân Mạc Lâm Quân đại sát thủ thì tâm tính chính trực hơn nhiều. Tam gia là người anh hùng trương nghĩa, chân thực nhiệt tình, gặp việc nghĩa thì không bao giờ từ chối, đây là điểm đáng kính của hắn. 

Mà Quân Mạc Tả thì cũng có thể coi như một tên sát thủ "dễ thương", mặc dù nguyên tắc làm việc thì khá là "tà". Chẳng hạn như lần này, mặc dù trong lòng hắn đã có ý xuống tay với Hoàng Hoa Đường, nhưng nếu không phải vì bất chợt có đồng tiền từ trong người cô bé kia rơi ra ngay bên chân hắn, chưa chắc gì hắn đã xuất thủ. Không may, chính nguyên tắc lạ kỳ này của hắn chính là điiểm bất đồng giữa hắn và Quân tam gia. 

Với tính cách này của hai thúc cháu, giống như là trống đánh xuôi kèn thổi ngược. Tất nhiên, Quân Khương Lâm rất kính nể tam thúc của hắn, nhưng trong nội tâm, hắn lại không ủng hộ tính cách này. 

Điều này không có gì là kỳ quái. Người có loại tính cách này, thế gian àny ai ai cũng kính nể. Nếu tinh thần trượng nghĩa quá mạnh, hành động thường là ít khi cân nhắc, rất dễ thất bại, thậm chí là chết. Nếu vì thế mà thất bại thì thật là không đáng. 

Tính cách này của Quân tam gia, có thể coi là ưu điểm, cũng có thể coi là khuyết điểm. Quân đại sát thủ xác định, nếu có người lợi dụng tính cách này mà bày binh bố trận, thì tam thúc chắc chắn sẽ sập bẫy! Chắc chắn! 

Nếu ngược lại, sử dụng thủ đoạn như vậy với Quân Khương Lâm, hắn tin tưởng chắc chắn người bày ra sẽ không thu hoạch bất cứ lợi ích gì, chẳng những thế, có khí trộm gà không được còn mất nắm gạo. 

Sở dĩ Quân Khương Lâm mọi lúc mọi nơi đều nói cách suy nghĩ mới mẻ của hắn cho Quân Vô Ý nghe, hắn cũng không mong Quân Vô Ý hoàn toàn thay đổi, nhưng nếu có thể thay đổi chút ít cách làm đối nhân xử thế có phần hơi cúng nhắc của tam thúc là đã tốt rồi. Trong tình huống đặc biệt, thì phải có thủ đoạn đặc biệt! 

Quân Vô Ý sau khi được Quân Khương Lâm chữa lành vết thương, bản thân hắn đã nhận định, chắc chắn phái sau của Quân Khương Lâm có một thế ngoại cao nhân chỉ điểm. Những thủ đoạn và kinh nghiệm cổ quái của Quân Khương Lâm, chính do người này truyền thụ cho hắn. Đứa cháu của hắn truyền thụ cho hắn những kinh nghiệm này, cũng giống như vị cao thủ kia truyền thụ, cũng không phải chuyện mất mặt gì, nên hắn không có ý kiến gì chuyện Quân Khương Lâm nhắc nhở hắn. 

Vì thế, Quân Vô Ý trong lòng vô cùng bình thản. 

Lần này, Quân Khương Lâm cùng xuất môn với Quan Vô Ý, chính là giúp tam thúc của hắn giải sầu, thêm vào đó hắn cũng muốn đi tới Linh Vụ Hồ, Nghê Thường Các, "thăm hỏi" Nguyệt Nhi cô nương một chút. Dù sao nha đầu này cũng tỏ thái độ mối hận khắc cốt ghi tâm với Quân gia, nếu có thể nhanh chóng diệt trừ thì làm luôn cho xong. Tuy nhiên, hắn vừa nghĩ nếu bản thân hắn mà mang theo tam thúc vừa mới lành vết thương chưa bao lâu tiến tới kỹ viện, hình như có chút quá đáng. 

Đừng nghĩ Quân Vô Ý dạo này coi trọng Quân Khương Lâm, nếu hắn mà biết Quân Khương Lâm định dẫn hắn tới kỹ viện, nhất địng sẽ đánh thằng cháu thành cái đầu heo luôn. 

Vì thế, Quân Khương Lâm quyết định hủy kế hoạch. Tuy nhiên, thu hoạch ngày hôm nay cũng không kém, quan trọng nhất là, tam thúc mười năm nay ngồi xe lăn, hôm nay đã biết thuật dịch dung rồi, chắc chắn tay chân sẽ không để yên, ngồi nhà buồn chán. "Lúc đó ta không cần phải tiếp tam thúc nữa, thời gian rảnh của ta sẽ nhiều hơn hahaha…" 

- Tam thúc, khi về tới, con có việc muốn nhờ người. 

Quân Khương Lâm vừa đi vừa nói chuyện, cố ý làm chậm lại động tác của mình để Quân Vô Ý có thể nhìn rõ, sau này còn áp dụng làm kỹ năng bản thân bảo vệ chính mình. 

- Lúc trước con có mua một khối kim loại vẫn thạch khá lớn, con định nhờ người chia nhỏ nó ra dùm con. 

Quân Khương Lâm dùng hết mọi cách tìm hiểu vẫn không hiểu rõ loại thiên thạch có kim loại này. Hắn chỉ biết cố gắng nung nóng, làm cho thể tích thu nhỏ lại, khối lượng cũng giảm đi đáng kể, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào nấu chảy ra hẳn. Mà thực lực hiện tại của hắn không thể nào cắt nhỏ được loại kim loại này. Vì thế, chỉ còn cách nhờ Quân Vô Ý giúp đỡ. Những cái khác, Quân đại sát thủ có thể mạnh hơn tam thúc, nhưng nếu nói về huyền khí tu vi, Quân đại sát thủ tạm thời không sánh bằng Thiên Huyền cường giả được. 

- Không thành vấn đề. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK