Mục lục
Quân Lâm Binh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 225

Đúng lúc này, trong ngực Độc Cô Tiểu Nghệ bỗng nhiên có vật gì đó nho nhỏ trắng như tuyết ngọ nguậy, lỗ tai nho nhỏ, cái mũi cũng nho nhỏ, miệng nho nhỏ, lưỡi màu phấn hồng, một đôi mắt sáng ướt sũng đáng yêu nói không nên lời, bốn cái móng vuốt nhỏ màu hồng đang cào cào, dĩ nhiên là một con động vật nhỏ rất mê người.

“Huyền thú! Trời ạ!” Đường Nguyên kinh ngạc kêu một tiếng, trợn tròn mắt: “Ấu thể Thiết Dực Báo!”

Thiết Dực Báo nếu là thất giai cao cấp huyền thú khi trưởng thành có thể phi hành, bốn móng vuốt có thể cào nát sắt đá, động tác nhanh nhẹn, tốc độ phi hành cực nhanh, có linh tính rất cao, Thiết Dực Báo trưởng thành có thể thừa sức địch lại một cao thủ thiên huyền sơ giai! Thiết Dực Báo thực lực đỉnh phong có thể địch lại bát giai huyền thú, mà ấu thể cao cấp huyền thú như vậy lại càng khó kiếm, không thể tưởng tượng được Độc Cô Tiểu Nghệ lại có một con.

Bất quá xem thân hình nhỏ nhỏ dài một thước của nó, rõ ràng là ấu thể Thiết Dực Báo vừa mới sinh được không lâu! Độc Cô gia tộc thật sự là ngọa hổ tàng long, lại có thể biến thứ chỉ ngộ mà không thể cầu như vậy làm sủng vật cấp cho nữ nhi! Mà hiện tại, con ấu thể Thiết Dực Báo nho nhỏ này đang cố gắng từ trong ngực Độc Cô Tiểu Nghệ chui ra ngoài. Một đôi mắt đen như mực nhìn Quân Khương Lâm, dường như trông nó có vẻ khát vọng muốn tới bên người hắn!

“Ngoan ngoãn nào tiểu Bạch Bạch, không cần lộn xộn. Tỷ tỷ một lát nữa sẽ cho ngươi ăn thứ tốt.” Độc Cô Tiểu Nghệ cảm thấy kỳ quái, ba ngày trước phụ thân thật vất vả mới kiếm được con vật nhỏ này, bản thân mình vừa nhìn thấy đã thích; hơn nữa vì mới sinh ra đã rời khỏi mẹ, thân thể con báo nhỏ có vẻ suy yếu, cũng không thích hoạt động, chỉ thích nằm trong ngực mình, bây giờ sao lại phải ứng kịch liệt như vậy chứ?

“Nguyên lai nó gọi tiểu Bạch Bạch a.” Quân Khương Lâm nhìn thoáng qua, cười cười, khen một câu, nói: “Thật là một tiểu tử đáng yêu.” Quân Khương Lâm không thích dã thú loại này, ngoài miệng tùy tiện có lệ một câu, trong lòng lại muốn xoay người rời đi, dù sao hắn còn muốn nghĩ cách truy tung lai lịch đám sát thủ thần bí kia.

Thấy hắn xoay người, Thiết Dực Báo nho nhỏ kia đột ngột “chi, chi” kêu lên, nôn nóng không chịu nổi, nó ra sức giãy giụa từ trong lòng Độc Cô Tiểu Nghệ muốn thoát ra ngoài, bốn móng vuốt nhỏ phấn nộn cố gắng cào cào, hướng mà có nó nhawmg tới chính là chỗ Quân Mạc Lâm Quân đại thiếu gia.

“Tiểu gia hỏa này hình như là thích ngươi hay sao ấy.” Độc Cô Tiểu Nghệ mở to đôi mắt, có chút lo lắng. Từ khi có được con ấu thể Thiết Dực Báo này, dù là khi ăn uống ngủ nghỉ đều mang theo vật nhỏ này, cũng không thấy nó có bao nhiêu thân thiết với mình, hôm nay vừa thấy Quân Khương Lâm, đột nhiên lại phản ánh như vậy? Thật sự là kỳ quái!

“Nhưng ta lại không thích nó a.” Quân Khương Lâm nhíu nhíu mày, quan sát một chút cái gọi là “thất giai cao cấp huyền thú”, tiếc hận lắc đầu, đáng tiếc, vật nhỏ này thật sự quá nhỏ, nếu là lớn gấp đối mới miễn cưỡng có thể làm một nồi hầm rồi.

Độc Cô Tiểu Nghệ hừ một tiếng, đối với lời nói của Quân Khương Lâm có chút không vui, nàng do dự một hồi lại nhìn tiểu Bạch Bạch của mình đang rất nôn nóng, rốt cuộc cũng không đành lòng, ôm thân thể nho nhỏ của nó đến trước mặt Quân Khương Lâm, thỉnh cầu nói: “Tiểu Bạch Bạch đã thích ngươi như vậy, ngươi hãy ôm nó một hồi nhé, ngươi dỗ dành tiểu Bạch Bạch một chút khiến nó vui vẻ, ta liền tha thứ chuyện ngươi vừa rồi ăn đậu hũ của ta.”

Càng gần Quân Khương Lâm vẻ mặt ấu thể Thiết Dực Báo nho nhỏ kia càng biểu hiện phấn chấn, trong miệng kêu “ô ô”, hướng về Quân Khương Lâm vươn móng vuốt nộn nộn, tựa như đôi tay nhỏ bẻ của trẻ con khát khao vòng tay người lớn vậy. Trong ánh mắt tràn đầy vẻ khát vọng cùng vui sướng.

Do dự một chút, Quân Khương Lâm thở dài trong lòng. Bị quấy rầy một hồi như vậy, bây giờ cũng không thể truy tung mấy tên sát thủ kia nữa, hắn bất đắc dĩ duỗi tay ra nhận lấy.

Con báo nhỏ vừa ở trong lòng hắn, nhất thời thích ý gãi gãi móng vuốt, giống như là một con nghiện, cực kỳ tham lam hít mùi trên người Quân Khương Lâm, cái miệng nhỏ màu phấn hồng phát ra thanh âm hừ hừ thích ý đến cực điểm, cái đầu lông xù nhỏ bé day day trước ngực Quân Khương Lâm, chậm rãi gối lên ngực hắn, cư nhiên thoáng chốc đã đi vào giấc ngủ, trông bộ dạng của nó như vậy, giống như là muốn tính toán an cư lạc nghiệp dài hạn trên ngực hắn vậy.

Độc Cô Tiểu Nghệ ở một bên nhìn mở to đôi mắt đẹp mà nhìn! Này, này, đây là chuyện gì? Con vật này mặc dù con nhỏ, nhưng từ khi Độc Cô thế gia giao cho Độc Cô Tiểu Nghệ tới nay, tựa hồ nó cũng biết

Độc Cô Tiểu Nghệ sau này chính là chủ nhân của mình, tuy rằng chưa mời Tuần Thú Sư qua tiến hành nhận chủ, nhưng nó thực sự không bài xích mình. Mà ngược lại, bất luận kẻ nào ngoài Độc Cô Tiểu Nghệ, nó cũng không có biểu cảm gì, cho dù là Độc Cô Vô Địch đã ôm nó trở về cũng không ngoại lệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK