Mục lục
Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nam Mẫn vẫy tay, Cố Hoành hiểu ý, trực tiếp tiến lên nhét cái túi vào trong lòng Tư Triết: “Đây là quần áo mà tổng giám đốc Nam bảo tôi đến trung tâm thương mại bên cạnh mua, chắc cũng vừa người, cậu mặc thử xem”.

Tư Triết nhìn quần áo trong túi giấy, cả người ngây ngẩn: “Chị?”

Nam Mẫn thản nhiên nói: “Đi thay đi, còn phải làm việc đấy”.

“Bao nhiêu tiền, tôi chuyển cho anh”.

Tư Triết nói rồi lấy điện thoại ra, còn lấy ra một viên kẹo sữa thỏ trắng.



Lấy ra liền ngẩn người.

Nhìn kẹo sữa, Nam Mẫn không khỏi bật cười, cảm thấy e rằng không qua được ải này, lấy viên kẹo từ trong tay cậu ta: “Trả bằng cái này là được”.

“Thế sao được…”

Thấy cậu thiếu niên cố chấp, Cố Hoành biết hôm nay tâm trạng của Nam Mẫn không tốt, không dễ gì mới đỡ hơn một chút, sợ Tư Triết lại chọc giận cô, bọn họ đều sẽ phải gánh chịu cơn thịnh nộ, anh ta vội vàng kéo cậu ta lên tầng.

“Tôi mua áo giảm giá, không đắt. Hơn nữa, hôm nay cậu thật anh dũng, dám làm việc nghĩa, cậu coi như chiếc áo này là phần thưởng của tổng giám đốc Nam tặng cậu đi”.

Cố Hoành khuyên Tư Triết như mẹ khuyên con: “… Có gì mà xấu hổ, chẳng phải tổng giám đốc Nam là thái sư thúc của cậu à? Cô ấy là trưởng bối, mua cho tiểu bối như cậu một bộ quần áo thì làm sao? Rất bình thường mà”.

Anh ta vừa nói vừa đẩy Tư Triết vào trong phòng thay đồ.

Nam Mẫn lại bóc vỏ kẹo, bỏ viên kẹo sữa vào miệng, trong miệng ngập vị sữa, ngòn ngọt.

Tư Triết nhanh chóng thay quần áo rồi xuống tầng.

Cố Hoành chọn quần áo khá được, mua cho cậu ta kiểu đơn giản thoải mái, chiếc áo phông màu cam kết hợp với quần ngố màu trắng gạo, màu sắc thanh nhã tươi sáng, đơn giản gọn gàng, có hương vị ngày hè.

Đương nhiên, sự hoàn hảo của thời trang phụ thuộc vào khuôn mặt và dáng người.

Với dáng người của Tư Triết, đừng nói mặc trang phục bình thường, kể cả là đeo túi nilong lên người, có lẽ cũng có thể trực tiếp mặc lên sàn catwalk tuần lễ thời trang Paris.

Nam Mẫn ngắm Tư Triết một lượt, gật đầu khen: “Đẹp lắm”.

Tư Triết lại đỏ bừng mặt, xấu hổ xoa đầu.



Tuy có hối lộ bằng viên kẹo sữa thỏ trắng, Nam Mẫn không hề buông lỏng yêu cầu đối với Tư Triết.

Tư Triết làm món sợi khô nấu lần đầu, vì cho giá đỗ kết hợp quá vội, đã quên trần qua nước nóng loại bỏ mùi tanh của đỗ, nên bị Nam Mẫn nghiêm mặt yêu cầu làm lại.

Tiểu đồ đệ bị dọa sợ đến nơm nớp lo sợ, lập tức làm lại lần nữa.

Lần thứ hai cũng coi như hoàn hảo, thấy Nam Mẫn hài lòng gật đầu, Tư Triết mới thở ra thả lỏng, nở nụ cười thoải mái và nhẹ nhõm.

Tuy hôm nay trời mưa, những cũng có không ít khách đến, còn có không ít người vì tránh mưa, cũng xấu hổ vào đứng trú, bèn mua đồ uống, quầy lễ tân không đủ nhân viên, bận đến hỗn độn.

Nam Mẫn bèn cởi trang phục đầu bếp đến quầy lễ tân trợ giúp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK