Mục lục
Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nam Mẫn sụt sịt: “Ừm”.

Nam Mẫn dựa người vào ghế ngồi, cửa sổ vỡ kính, gió đêm mát lạnh thổi vào, khiến tâm trạng cô dần dần bình tĩnh lại.

“Anh cả”, cô nhẹ giọng năn nỉ: “Em muốn nghe anh đánh đàn piano”.

Lạc Quân Hành đồng ý: “Được”.

Một lúc sau, tiếng đàn piano du dương chậm rãi truyền ra từ đầu ra bên kia, lộ ra yên tĩnh và đau buồn.

Từ nhỏ Nam Mẫn ngũ âm không hoàn thiện, là người mù âm nhạc, nhưng cô nhớ bản nhạc piano này tên là The Sound of Silence, là bản nhạc lần đầu tiên anh cả đàn cho cô.



Khi đó, cô còn rất nhỏ, bị anh hai và anh nhỏ liên minh trêu chọc, lại đánh không nổi bọn họ, vô tình rơi xuống hố, làm bẩn váy mới.

Cô oan ức khóc lóc không ngừng, anh nhỏ gần như quỳ xuống, dỗ cũng không được.

Anh cả ôm cô ngồi bên cạnh piano, đánh một bản piano, cô nghe xong liền ngừng khóc.

Không có nỗi buồn nào mà một bản piano của anh cả không giải quyết được?

Lạc Quân Hành đàn một bản khoảng chừng năm phút.

Mãi đến khi Cố Hoành nhẹ giọng báo cáo: “Tổng giám đốc Nam, đến khu vườn Hoa Hồng”.

Tiếng nhạc bên kia mới đột nhiên dừng lại.

Nam Mẫn trợn mắt nhìn Cố Hoành, bất mãn nói với đầu dây bên kia: “Tặng em thêm một phút thì sao, thật nhỏ mọn”.

“Làm người không thể quá tham lam”.

Lạc Quân Hành cười đùa cô, anh ta hỏi: “Bình tĩnh lại rồi?”

Nam Mẫn nhẹ nhàng “ừ” một tiếng.

Đầu dây bên kia có người dùng tiếng anh giục Lạc Quân Hành vào họp: “Mọi người chờ đã lâu”, giọng Lạc Quân Hành lạnh lẽo uy nghiêm truyền tới…

“Vậy hãy để bọn họ chờ”.

Nam Mẫn cười, thầm nghĩ anh cả thật bá đạo, cô có hơi xấu hổ: “Anh cả, em không sao, anh mau làm việc đi”.

Cố Hoành mở cửa, Nam Mẫn xuống xe, băng vải trắng trên tay lộ ra rất bắt mắt trong màn đêm đen.

Ngay lúc sắp cúp máy, Lạc Quân Hành nói: “Muốn nghe anh đàn piano trực tiếp thì mau qua đây sớm một chút”.

“Được”, Nam Mẫn đồng ý: “Xử lý xong lễ khai trương trường đua ngựa ngày mai, sắp xếp công việc sau này, em qua ngay”.

Lạc Quân Hành ‘ừm’ một tiếng, cúp máy.



Mở vòi hoa sen, dòng nước mát lạnh chảy xuống tóc Nam Mẫn, cô nhắm mắt mặc kệ cho nước lạnh dội vào người.

Tháo băng vải trên tay, máu đỏ tươi hóa thành nước máu, chảy rào rào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK