Cô nhất định phải tỉnh táo lại.
Không thể để cho cơn ác mộng mười năm trước lại một lần nữa diễn ra, cũng không thể để bi kịch ba năm trước xảy ra nữa, cho dù là cô hay các anh trai cũng đều không thể nào chịu nổi nỗi đau mất đi người thân.
Cô không thể để Kiều Lãnh dắt mũi mình thêm một lần, cô muốn hóa bị động thành chủ động, phải hỏi thăm tung tích của bố mẹ từ chỗ hắn, hơn nữa đưa hắn ra công lý!
Bố mẹ chưa chết, cô phải kiên định với niềm tin này, dù có một tia khả năng, cô cũng muốn tin!
Tiếp theo chuyện cô phải làm chỉ có một, chính là… tìm bọn chúng!
Dù trả giá tất cả cũng không đáng tiếc.
…
Cho dù đêm hôm qua bóng tối u ám thế nào, sáng sớm hôm nay mặt trời vẫn dâng lên.
Lễ Thất Tịch đã đến rồi.
Nam Mẫn giống như chưa xảy ra chuyện gì, vẫn bảy giờ rời giường, mặc dù cả đêm không ngủ, nhưng tinh thần nhìn không khác gì bình thường.
Lúc ăn sáng, Cố Hoành và Nam Lâm ngồi phía đối diện, cô còn hứng thú hỏi: “Hôm nay là lễ tình nhân, hai người có sắp xếp gì không?”
Cố Hoành và Nam Lâm trố mắt nhìn nhau, họ biết tâm trạng Nam Mẫn không tốt, kế hoạch vốn đã sắp xếp xong cũng gác lại.
Nam Lâm mím môi: “Chị, em ở bên chị”.
Nam Mẫn khó hiểu nhìn cô ấy: “Lễ Thất Tịch em không ở bên bạn trai, ở bên chị làm gì?”
Cô nuốt miếng bánh mỳ cuối cùng vào trong bụng, uống một hớp nước trái cây, nói với Cố Hoành: “Hôm nay sau khi lễ khai trương kết thúc, anh tan làm sớm đi, dẫn Lâm ra ngoài chơi”.
Cố Hoành không ngờ cô chủ có thể ban ơn trời, quả thật cảm động rơi nước mắt.
Trên đường đi đến trường đua ngựa, tin nhắn trong nhóm hiện không ngừng.
Nam Mẫn xoa xoa mi tâm, lấy điện thoại di động, thấy trong nhóm anh em vô cùng náo nhiệt.
Đầu tiên là anh tư Lý Vân vừa sáng sớm đã khoe nhẫn đính hôn cùng Trình Hiến, chiếc nhẫn bạc vô cùng đơn giản, nhưng vì hai đôi tay thon dài nên lại càng đẹp mắt.
Đầu tiên các anh ầm ầm bùng nổ trước hành động ân ái rải cơm chó đáng ghét kia, sau đó lần lượt gửi lên lời chúc phúc.
Nam Mẫn cũng gửi một tin: ‘Chờ uống rượu mừng của các anh’.
Ngay sau đó, anh ba Hạ Thâm cũng gửi một đống hình hoa vào trong nhóm.
Không chờ anh ta nói, Bạch Lộc Dư liền ngốc nghếch hỏi: ‘Anh ba, gần đây không đóng phim, rảnh rỗi bán hoa trong nhóm hả?’
Anh ba tính khí tốt, không so đo với anh ta.
‘Chuẩn bị chọn một bó hoa cho bạn gái, đến tiệm hoa chọn, các anh em nói xem bó hoa nào đẹp nhất? Bỏ phiếu bắt đầu’.
Anh nhỏ: ‘Em chọn số hai, tặng bạn gái đương nhiên phải chọn hoa hồng đỏ chứ’.
Anh tư: ‘Cùng ý kiến’.