Cuộc đời Trác Huyên chưa từng bối rối như thế này bao giờ.
Nhìn về phía ánh đèn chói mắt, cùng với mấy khẩu đại bác bắn ảnh của phóng viên, những thứ cô ta đã nghĩ sẵn trong đầu hoàn toàn không thể sử dụng được, đầu óc lập tức trống rỗng cô ta không thể chịu nổi, chỉ biết chạy trối chết.
Trác Huyên vừa chạy đi thì hiện trường đang ồn ào náo nhiệt bỗng chốc trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.
Được lắm, cô ta chạy cũng không có gì quan trọng, chạy thành một khái niệm hoàn toàn mới, chạy ra những tình tiết hoàn toàn mới, cư dân mạng đang theo dõi tin tức từ họp báo cũng bị pha bỏ chạy của Trác Huyên làm cho chấn động, như sét đánh ngang màn hình, sau đó lại lộc cộc đẩy chủ đề “Trác Huyên bỏ trốn” lên đỉnh tìm kiếm.
Mà ảnh động cùng với các meme Trác Huyên bỏ trốn cũng bị cư dân mạng ác ý tuyên truyền, điên cuồng sử dụng.
Mắt thấy lượng fan của Trác Huyên ngày càng nhiều, đúng là có xu hướng và tiềm năng trở thành ngôi sao nổi tiếng.
Bạch Lộc Dư người nghiêng ngã: “Đúng là không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Trác Nguyệt mà biết đứa cháu gái yêu quý của mình bán đứng bà ta trước mặt tất cả người dân trong nước, chắc sẽ muốn bóp cổ cho cô ta chết tươi mất”.
Nam Mẫn lắc đầu: “Gà quá, làm trà xanh cũng không đủ tư cách”.
“Lại chả thế”.
Bạch Lộc Dư nói: “Đúng là hết họa này đến họa khác, anh bắt đầu thấy không nỡ rồi đó, vừa đáng thương lại buồn cười”.
Nam Mẫn không cảm thấy buồn cười chỗ nào cả, cô đanh mặt, nhíu mày nói: “Họp báo này có vẻ trùng hợp quá, chẳng thấy giải thích gì cho Trác Nguyệt, mà giống như khẳng định tội danh của bà ta hơn, là anh cho người sắp xếp hả?”
“Cái này thì anh không có nha”.
Bạch Lộc Dư nói: “Anh cũng buồn bực lắm chứ, Trác Nguyệt gặp tai tiếng như thế thì cách giải quyết tốt nhất của nhà họ Trác là để nó phai nhòa đi, đừng để chuyện bé xé ra to, Trác Nguyệt được thả ra có thể tìm cách lấy lại danh tiếng, tất nhiên chúng ta sẽ không cho bà ta cơ hội đó. Nhưng Trác Huyên lại làm ầm ỹ lên như thế, vừa lên tiếng vừa mở họp báo, tạo thành động tĩnh quá lớn”.
Trong lòng Nam Mẫn cũng có chút nghi ngờ, đang muốn điều tra xem công ty truyền thông nào đã giúp Trác Huyên mở họp báo, để xem rốt cuộc là bạn hay là thù, thì phía truyền thông trung ương lại đột nhiên lên tiếng, gọi tên Trác Nguyệt, đưa bà ta vào danh sách những nghệ sĩ có vết nhơ.
Đến lúc này, tương lai của Trác Nguyệt trong giới giải trí đã bị hủy hoại trong chốc lát.
Mọi chuyện tiến triển quá thuận lợi.
Mãi đến khi gặp Dụ Lâm Hải, Nam Mẫn mới biết tất cả đều là do anh cùng Dụ Phượng Kiều một tay thúc đẩy.
—
Dụ Lâm Hải đích thân lái xe, chở Nam Mẫn đến viện bảo tàng Cảnh Văn.
Vừa đến thành phố Bắc thì đã xảy ra chút chuyện, nên cô vẫn để ông cụ ở lại viện bảo tàng, Nam Mẫn rất nhớ ông, lại nghe Dụ Lâm Hải nói dự án phục hồi lại di vật cổ đã chính thức bắt đầu, Nam Tam Tài cùng rất nhiều bậc thầy chạm khắc đã bắt đầu hành động, bèn chạy tới đó xem.