Mục lục
Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cháu có thể yêu một người, nhưng không thể vì người cháu yêu mà tổn thương những người thân đã yêu thương cháu. Rồi sẽ có một ngày cháu hiểu ra được, tình yêu chỉ là một phần rất nhỏ trong cuộc đời cháu, vì nó mà đánh mất bản thân mình, tổn thương người nhà, thì hoàn toàn không đáng”.

“Gia đình nuôi cháu như hoa như ngọc, hồn nhiên sáng ngời, là để cháu có được hạnh phúc, chứ không phải để cháu dán lấy một người đàn ông, vì một người không thương cháu mà vứt bỏ tôn nghiêm, thân phận, thậm chí là cơ thể và thể diện của cháu”.

“Thường thì đàn ông sẽ không từ chối phụ nữ tự dâng mình đến miệng. Nhưng cái gì có được quá dễ dàng, thì họ cũng không quý trọng. Một người con gái, nếu sống lưng không thể thẳng và mặt mũi cũng không còn, thì cháu nghĩ mình có lấy được sự tôn trọng cũng như yêu thương từ người đàn ông đó không?”

“Cô cũng không ngại nói cho cháu biết, cháu có thể yêu Phó Vực, thậm chí là kết hôn. Nhưng cháu phải sống thật tốt, nếu Phó Vực tổn thương cháu, gia đình sẽ không bỏ qua cho anh ta. Cháu yêu anh ta, với anh ta mà nói có thể là gánh nặng và phiền phức, thế thì cháu có muốn tiếp tục không?”



Đó là những điều mà Tô Âm chưa từng nghĩ tới, nó cũng tạo ra sự kích thích và rung động khá lớn với tâm hồn non nớt của cô bé.

Tô Duệ nhìn gương mặt có vẻ đăm chiêu của con gái, tuy không biết Nam Mẫn rốt cuộc đã nói cái gì, nhưng chắc chắn đều là kinh nghiệm của bản thân cô, bèn hỏi: “Nghe có lọt tai không?”

Tô Âm nghĩ nghĩ, rồi thành thật trả lời: “Lọt được một nửa”.

“…”

Tô Duệ thầm nghĩ: Đúng là đàn gảy tai trâu, mà trâu nghe hiểu được một nửa cũng không phải chuyện dễ dàng.

*

Camera hành trình đã quay lại rất rõ ràng, có thể thấy Trác Nguyệt biết trước đầu xe có người nhưng vẫn lao tới.

Nam Mẫn kiện Trác Nguyệt có ý đồ mưu sát, tính xác thực là khá cao.

Trác Nguyệt lại liều mạng không chịu khai, nói khi đó xe vẫn chưa tắt máy, mà bà ta đang giẫm phanh xe, bản thân không cảm nhận được xe di chuyển, dù bà ta thật sự bất cẩn nhầm phanh thành chân ga thì cũng không phải là cố tình.

Quan trọng nhất là, xe của bà ta chỉ lướt qua thôi, không tạo thành thương tổn gì cho Nam Mẫn, tại sao lại nói bà ta có ý đồ mưu sát?

“Còn nữa”, bà ta nhìn sang Nam Mẫn: “Video từ camera hành trình của tôi nằm trong xe, cô Nam chưa được sự đồng ý của tôi đã đánh cắp nó, tôi không biết cô ta dùng thủ đoạn gì, nhưng nó đã ảnh hưởng rất lớn đến sự riêng tư của tôi”.

Nói xong câu đó, bà ta không phát ngôn thêm gì nữa, nói là bản thân có quyền giữ im lặng, chờ đợi luật sư của mình đến.

Dụ Lâm Hải và Phó Vực đều làm chứng cho Nam Mẫn, hai bảo vệ lại nói đỡ cho Trác Nguyệt, nhân chứng đưa lời khai quá rắc rối, cũng không có thương tổn gì đến người và của, chỉ xem camera theo dõi cũng không thể phán quyết được gì. .

||||| Truyện đề cử: Đại Chúa Tể |||||

Nhất thời, cảnh sát cũng khó xử, muốn khuyên đôi bên chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, mâu thuẫn gì thì giải quyết riêng với nhau là được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK