Mục lục
Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn ba trăm hành khách trên máy bay cũng bận rộn hẳn, họ nhận phỏng vấn của giới truyền thông, đăng bài kể lại toàn bộ quá trình trên chuyến bay đó, có một số tác giả đã bắt đầu múa bút thành văn.

Đã có mặt chính diện thì tất nhiên cũng có mặt phiến diện, chẳng hạn như tin tức của ngày hôm nay.

Trong quá trình xảy ra tai nạn, có một hành khách gây chuyện trên máy bay đã tự tay viết thư xin lỗi tiếp viên trưởng, sau khi thứ chó đó thể hiện sự áy náy xin lỗi của mình, thì lại chuyển chủ đề và nói rằng có một cô gái đã đánh mình.

Quan trọng nhất là cô gái đó “ngồi ở khoang hạng nhất, không coi ai ra gì, kiêu căng ngạo mạn, toàn bộ hành trình cứ chỉ huy rối tung rối mù lên”, tranh thủ lúc rối loạn đã tát anh ta một cái.

Còn kèm thêm dấu bàn tay trên mặt mình, rất đỏ, chẳng khác gì Ngũ Chỉ Sơn.

Bài xin lỗi và giải thích này được đăng trong đoạn video ngắn, sau đó không hiểu sao lại bị chia sẻ điên cuồng, câu từ trong đó cũng được cắt câu lấy nghĩa, diễn giải đủ thứ.

Kết quả là, chẳng hiểu tại sao Nam Mẫn lại bị mắng lên thẳng bảng xếp hạng tìm kiếm.

Tiêu đề là: Trong lúc máy bay xảy ra sự cố, có người là đấng cứu thế, kẻ chỉ là gậy chọc cứt.

Cô… Chính là cây gậy đó ư?

Lần này thì cô hoàn toàn không thể nhịn được nữa rồi!

Nam Mẫn vội vàng trở về lâu đài Modu, nhìn thấy Lạc Quân Hành thì lập tức xắn tay áo nói: “Không được, tức chết mất! Em phải mắng cho cái đám chửi em một trận ra trò!”

“Cả tên khốn bị em đánh kia nữa, tại sao khi đó em không một công đôi việc, đánh thêm vài cái nữa nhỉ!”

“Anh cả, anh mau tránh ra, đưa máy tính cho em để em chơi chết tên đó!”

Nam công chúa nhỏ Mẫn đã mở trạng thái bùng nổ.

Lạc Quân Hành vững vàng ngồi trên ghế như núi Thái Sơn, thản nhiên nói: “Chú ý đến dáng vẻ, tư thái”.

“Cái gì mà dáng vẻ với tư thái, em chỉ biết là em đang rất tức giận!”

Mặt Nam Mẫn đầy tức giận, xoa thắt lưng: “Em muốn làm người đàn bà chanh chua chửi đổng lên cơ!”

Lạc Quân Hành thản nhiên nhướng mày, chậm rãi châm điếu thuốc: “Được, mắng đi anh nghe xem”.

“Ai da, anh cả”.

Nam Mẫn đi tới giật lấy điếu thuốc của anh ta: “Anh mau đứng dậy lượn sang chỗ khác đi, em cần dùng máy tính”.

Lạc Quân Hành vẫn ngồi yên đó không di chuyển, xoay máy tính tới trước mặt cô, giọng nói trầm thấp đầy lạnh lẽo: “Chi bằng giải thích cho anh nghe chuyện này trước đi”.

“Cái gì?”

Nam Mẫn chẳng hiểu mô tê gì đi tới, vừa thấy thì lập tức nghệt mặt ra.

……

Có người mắng cô, tất nhiên cũng có người bênh vực cho lẽ phải nói đỡ cho cô.

Thời buổi bây giờ có rất nhiều người nói lời chính nghĩa, ai cũng đứng ra nói đỡ cho cô, nói hành khách kia mới là gậy chọc cứt, là do tên đó gây chuyện đánh tiếp viên trưởng, nên mới bị nguoời khác đánh.

Rõ ràng là đáng đời.

Mà chị gái đánh người đó đã giúp đỡ rất nhiều trong suốt quá trình tai nạn diễn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK