Đau, toàn thân đều đau, trong mũi còn nghe thấy một mùi khét lẹt.
Chờ đã!
Tổ An nhớ lại trận khẩu chiến của mình trên diễn đàn vừa rồi, cho dù bên ngoài giông tố mưa bão cũng không ảnh hưởng đến trạng thái của hắn chút nào, nước miếng tung toé như mưa, phím gõ tạch tạch khiến người người phải á khẩu...ách, không đúng, đây gọi là lấy đức phục người.
Sau đó một tiếng sấm kịch liệt vang lên, tia chớp sáng bừng cả bầu trời, bỗng nhiên bên ngoài cửa sổ sáng lên một luồng ánh sáng mông lung màu đỏ, không trung biến ảo chập chờn.
Tổ An chỉ cảm thấy bên tai vang lên một tiếng rít thê lương, rất khó có thể dùng từ ngữ chuẩn xác để miêu tả loại cảm giác này, sau đó hắn nhìn thấy bàn phím trên mặt bàn hóa thành tro bụi từng chút một, tiếp đó là bàn tay hắn rồi đến cánh tay, từ từ lan lên cổ, sau đó hắn không biết gì nữa.
Chẳng lẽ là bị sét đánh?
Thứ đó là cái gì? Thân là một vị Anh Hùng Bàn Phím, hắn đã từng xem qua bộ phim 《 Người Hùng Tia Chớp 》, mạch não của hắn xưa nay đều rất bất bình thường, hiện tại trong lòng hắn không phải là sợ hãi mà là một loại cảm giác hưng phấn, chẳng lẽ ta đã biến thành tia chớp rồi?
Hắn cố gắng muốn mở to mắt ra, thế nhưng trước mắt lại là một mảnh hỗn độn, vốn không thể phân rõ trên dưới trái phải. Bỗng nhiên từ đầu ngón tay truyền đến một cảm giác nhoi nhói, hắn vội vàng quay đầu nhìn lại —— thực sự hắn cũng không biết là mắt mình nhìn thấy hay là trong đầu nhìn thấy:
Trong tay đột nhiên hiện ra một chiếc bàn phím, không khác gì loại bàn phím hắn dùng thường ngày, điểm khác biệt duy nhất chính là những nút bấm đều u ám không gì sánh được, hắn cố gắng vươn tay ấn vào những nút bấm kia, đáng tiếc là không thể ấn được một nút nào, dường như tất cả các nút bấm đều đã bị hàn cứng vào bàn phím.
"Danh hiệu Anh Hùng Bàn Phím kết nối thành công, sau khi đạt được điều kiện tương ứng thì công năng sẽ tự động được mở khóa." Một thanh âm lạnh như băng vang lên trong đầu.
Tổ An giật mình, người ta đều là tia chớp, người nhện, người sắt, danh hiệu nào danh hiệu nấy đều vô cùng phong cách, cái tên Anh Hùng Bàn Phím này tuy rằng khá phù hợp với mình nhưng vì sao nghe vào vẫn cảm thấy không được tự nhiên?
"Mở khóa cần điều kiện gì?" Tổ An vội vàng hỏi.
"Thu thập 12 bộ bí điển trong 12 địa phương không biết tại thế giới này, mỗi bộ sẽ được khảm nạm theo thứ tự vào phím F1 đến F12. Mỗi khi thu thập được một bộ sẽ mở khóa một công năng tương ứng." Thanh âm lạnh như băng đáp.
Tổ An lúc này mới chú ý tới từ phím F1 đến F12 trên bàn phím đều có khắc những hình ảnh cổ quái, hẳn là tương ứng với 12 bộ bí điển.
"Chúc ngươi may mắn, Anh Hùng Bàn Phím!" Sau khi nói câu này, bàn phím trở nên mông lung rồi hóa thành một cái bóng mờ chui vào đầu ngón tay Tổ An rồi biến mất không thấy gì nữa, Tổ An vội vàng truy hỏi: "Chờ một chút, 12 địa phương không biết là cái gì, ta phải làm sao để tìm được những bí điển kia?"
Đáng tiếc mặc kệ hắn kêu gào như thế nào, thanh âm lạnh như băng kia rốt cuộc cũng không xuất hiện nữa, thậm chí ngay cả chiếc bàn phím thần bí cũng vô ảnh vô tung.
Tổ An nhịn không được muốn chửi thề, cái bàn phím khỉ gì thế, nhân vật chính nhà người ta đều có bàn tay vàng, vì sao đến lượt ta thì lại cần điều kiện mở khóa hà khắc như thế? Cái gì mà địa phương không biết, nghe vào cũng đủ biết là nơi không dễ chọc, bí điển gì đó sao có thể tùy tiện lấy được? Còn đòi 12 bộ, mẹ nó đây không phải là đang chơi ta sao!
Lúc này chung quanh dần dần không còn là một mảnh hỗn độn nữa, trước mắt hắn dường như có ánh sáng tồn tại, bên tai loáng thoáng truyền đến tiếng người nói chuyện:
"Kỳ quái, bầu trời đang trong xanh lại đột nhiên xuất hiện sấm sét, không có đạo lý."
"Khẳng định là hắn đã làm chuyện gì đó thương thiên hại lý nên ông trời mới ra tay trừng phạt."
"Ồ, đây hình như là vị cô gia nổi danh phế vật của Sở gia mà, được đại tiểu thư Sở gia xinh đẹp như tiên tử nhìn trúng đã là rạng danh tổ tông, ai ngờ hắn còn không thỏa mãn, nghe nói tối hôm qua ngay đêm tân hôn mà hắn lại leo lên giường của Nhị tiểu thư Sở gia."
"Trời lạy, đây là muốn ăn sạch tỷ muội nhà người ta?"
"Hắc hắc hắc, tỷ phu nào mà không thích em vợ chứ?"
"Đáng bị sét đánh!"
"Đáng tiếc vị Đại tiểu thư Sở gia kia đẹp như tiên nữ, còn trẻ như vậy đã phải thủ tiết."
"Im đi, cẩn thận kẻo bị người của Sở gia nghe thấy, bọn họ đang lùng bắt tên súc sinh này khắp nơi đó."
Tổ An nghe được mà không hiểu ra sao, nói cái gì lung ta lung tung, thời buổi bây giờ thật sự là thoái hóa đạo đức mà, đám người này đứng bên cạnh ta nói huyên thuyên cũng không thấy ai chịu gọi một chiếc xe cứu thương, chờ sau khi ta tỉnh lại nhất định sẽ bốc phốt lên trên mạng cho thiên hạ vào phỉ nhổ loại người vô sỉ như các ngươi!