Đám Cương Liệt Sài còn lại lúc này mới thoải mái, nếu bên trong cứt thật sự có độc mà nói thì thật sự là đã phá vỡ thường thức của bọn chúng, về sau bọn chúng còn săn bắt như thế nào.
Hồng Nhãn Cuồng Tê hiển nhiên cũng ý thức được điều gì, chẳng lẽ hậu môn của mình còn có năng lực mà mình không biết? Nhưng mẫu thân cũng đâu có nói cho ta biết?
Nhận thấy đám Cương Liệt Sài phách lối trước đó đều có chút trốn tránh hậu môn của chính mình, Hồng Nhãn Cuồng Tê thay đổi tư thế phòng thủ trước đó, cố tình nâng đuôi lên để lộ hậu môn cho bọn chúng, chỉ thiếu hô to: "Đến đây, có ngon thì đến đây!"
Tổ An nhìn thấy Hồng Nhãn Cuồng Tê cố ý trêu chọc đám Cương Liệt Sài kia, không nhịn được nói: "Không ngờ được nó lại thấp hèn như vậy?"
Kỷ Tiểu Hi nhìn thấy thế hai gò má ửng hồng, hiển nhiên dạng thục nữ như nàng sẽ rất khó tiếp nhận cảnh tượng này, nàng quay mặt đi, trong lòng vẫn không kìm chế được tò mò: "Ngươi đến cùng đã làm như thế nào, là bởi vì con dao găm kia sao?"
Tổ An gật gật đầu nói: "Ta đã bôi độc dược ở trên con dao kia, cho nên vào thời điểm những con Cương Liệt Sài kia cắn hậu môn của tê giác, bị dao găm cắt trúng sau đó trúng độc tử vong." Hắn không nguyện ý bại lộ bí mật của Dao Găm Có Độc, liền biên ra một lý do hợp lý.
"Thì ra là thế." Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt gật gật đầu, nhưng trong lòng đang suy tư, trên đời này có dạng độc dược nào mà có thể bảo trì lâu như vậy, mũi dao cũng chỉ có một chút mà thôi, nhiều Cương Liệt Sài như vậy cắn tới, theo lý thuyết độc dược phía trên dao găm đã bị pha loãng đến không sai biệt lắm chứ.
Lại nói nhóm Cương Liệt Sài trong sơn cốc bị hành động khiêu khích của Hồng Nhãn Cuồng Tê chọc giận, từng con liều mạng xông lên cắn xé nó, chỉ là rất đáng tiếc, mỗi lần cắn vào hậu môn của đối phương, đều sẽ bị dao găm núp ở bên trong cắt vỡ đầu lưỡi, sau đó Dao Găm Có Độc phát động kỹ năng, Cương Liệt Sài chết đi càng ngày càng nhiều.
"Ò ~ "
Ban đầu Hồng Nhãn Cuồng Tê bị thanh dao găm kia đâm vào còn rất đau, nhưng bây giờ sau khi quen dần, những con Cương Liệt Sài kia mỗi lần cắn vào mũi dao, liền khiến một bên cán đao khác quấy ở trong cơ thể nó, rất nhanh liền dâng lên một loại khoái cảm dị dạng, dường như mở ra cho nó một cánh cửa mới.
Lúc này nhóm Cương Liệt Sài thật sự có chút hoảng sợ, từng con không ngừng lui về sau, càng không ngừng châu đầu ghé tai:
"Bên trong cứt của tên gia hỏa này thật sự có độc đấy!"
Thủ lĩnh Cương Liệt Sài giận dữ: "Trong cứt làm sao có thể có độc? Như vậy kinh nghiệm tộc đàn chúng ta lưu truyền trong trăm ngàn năm qua là giả sao?"
"Ngươi có ngon thì lên đi!" Một con Cương Liệt Sài khác xưa nay không hợp với nó nói, hình thể của nó cũng đều sắp tiếp cận thủ lĩnh.
"Lên thì lên!" Thủ lĩnh Cương Liệt Sài biết đối phương một mực ngấp nghé vị trí của nó, đồng thời nhận thấy vẻ mặt co rúm lại của những thuộc hạ khác, biết nếu tiếp tục như vậy nữa, uy vọng của chính mình sẽ nhận đả kích rất lớn, thế là nó quyết định tự mình xuất thủ, thể hiện hùng phong của vương giả.
Thế là nó cứ lảng vảng sau mông Hồng Nhãn Cuồng Tê, cuối cùng cũng tìm được thời điểm thích hợp nhất, cả người lao tới như một tia chớp, nó biết rằng mình ở trong nháy mắt liền có thể thuận thế kéo ra ruột và nội tạng trong bụng tên gia hoả to con này.
Đúng lúc này, thân thể của Hồng Nhãn Cuồng Tê bỗng nhiên cứng đờ, hậu môn bị bịt lâu như vậy, lại thêm trong khoảng thời gian đọ sức này trong bụng sinh ra không biết bao nhiêu khí thải, bụng dưới nhúc nhích một trận, sau đó "phốc ~" một tiếng kéo dài, thả ra một cái rắm thật lớn, một đống cứt lâu năm trực tiếp bị phun ra ngoài, thuận tiện đẩy cả con dao găm kia ra ngoài.
Thủ lĩnh Cương Liệt Sài bị đống cứt đè ngã trên mặt đất, đang định nổi giận thì đột nhiên toàn thân cứng đờ, sau đó cũng ngã trên mặt đất không có khí tức.
Hóa ra vừa rồi con dao găm đã được đẩy ra, mặc dù cường độ không đủ tạo thành vết thương trí mạng gì đối với nó, nhưng cũng đủ để rạch mặt nó và cũng đủ để lấy mạng của nó.
Điểm thịnh nộ đến từ thủ lĩnh Cương Liệt Sài + 10!
"Bên trong cứt thật sự có độc!"
"Đại vương bị cứt đè chết!"
...
Trong lòng nhóm Cương Liệt Sài đã sớm run sợ, bây giờ thấy thế từng con lập tức giải tán, liều mạng chạy vào trong núi rừng.
Hồng Nhãn Cuồng Tê lắc lắc đầu, nó không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cũng đã đi qua Quỷ Môn Quan một lần, tình huống một đống lớn Cương Liệt Sài vây công hậu môn của nó khiến cho nó hiện tại vẫn còn sợ hãi, sau đó cũng lung la lung lay chạy đi, nó hiện tại cũng không có tâm tư gì đi tìm nhân loại vừa rồi kia báo thù.
Trong sơn cốc khôi phục yên tĩnh một lần nữa, Tổ An mới nhảy xuống đáy cốc, giang hai cánh tay ở phía dưới: "Tiểu Hi, cô hãy cẩn thận một chút, ta tiếp cô được."
Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt lắc đầu: "Không cần."
Sau khi nói xong liền trực tiếp xoay người một cái nhảy xuống đáy cốc, tư thế có bao nhiêu tiêu sái liền có bấy nhiêu tiêu sái, muốn bao nhiêu ưu mỹ liền có bấy nhiêu ưu mỹ.
Lúc này Tổ An mới biết được tu vi của nàng cao hơn chính mình, ngượng ngùng cười cười, trực tiếp chạy đến chính giữa chiến trường, đầu tiên là nhặt Dao Găm Có Độc lên.
May mắn là con tê giác ngốc kia đẩy nó ra ngoài, nếu không thì lát nữa còn phải tốn một bình độc tê liệt lấy nó ra.
"Ầy ~, mùi vị này ~ "
Cho dù có khăn tay quấn quanh, phía trên dao găm vẫn có một mùi cực kỳ chua, Tổ An lấy bình nước ra rửa thật lâu mới thu hồi vào trong ngực một lần nữa.