Tổ An oán thầm không thôi, điều đáng giá vui mừng duy nhất là toà trận pháp thứ ba cũng đều đã sắp lấp đầy, hắn dùng lực vung ra một quyền đang muốn cảm thụ sự khác biệt, bên tai bỗng nhiên truyền tới một thanh âm.
"Ngươi vậy mà đã đạt tới nhị phẩm tầng thứ ba? Chỉ kém tầng thứ ba viên mãn một chút!" Một bóng người đi tới, đó đương nhiên là Mễ lão đầu trước đó.
Tên gia hỏa này chẳng lẽ một mực trốn ở trong bóng tối xem kịch sao?
Tổ An tức giận không thôi, có điều hắn không có lộ ra ngoài chút nào, mà là hỏi: "Cái gì là tam giai nhị phẩm?"
Mễ lão đầu giải thích: "Trước đó không phải đã nói với ngươi rồi sao, nhất phẩm dẫn thiên địa nguyên khí nhập thể, nhị phẩm tôi luyện da thịt, mà nhị phẩm trở lên, ở bên trong mỗi phẩm lại phân thành chín cái cảnh giới nhỏ, tiểu tử ngươi vậy mà ở trong không đến một canh giờ ngắn ngủi, liền trực tiếp bước vào nhị phẩm tam giai. Kỳ quái, người bình thường tu luyện nguyên khí nhập thể đều phải mất mấy tháng thậm chí là mấy năm công phu, càng không nói đến nhị phẩm. Ngươi nắm giữ tư chất cấp Đinh hạ phẩm vậy mà ở trong một khoảng thời gian ngắn trực tiếp đột phá đến nhị phẩm tam giai, bộ bí điển kia mặc dù thần kỳ, nhưng cũng không đến mức tăng lên nhanh như vậy."
Lúc này Tổ An mới kịp phản ứng, trước đó, sau khi bàn phím thôn phệ bí điển, F2 khắc chín toà trận pháp vào trên da hắn, hẳn là trực tiếp giúp hắn nhảy qua cửa ải nguyên khí nhập thể khó khăn nhất này, trực tiếp tiến vào nhị phẩm, về sau lại lấp đầy gần 3 toà trận pháp, liền thành nhị phẩm tầng thứ ba.
Hắn đang suy nghĩ giải thích cho đối phương như thế nào, dù sao thì cẩu thả mới là vương đạo, bây giờ lực lượng còn nhỏ yếu, vạn nhất bởi vì quá thiên tài khiến cho người đố kị sinh ra sát cơ thì không tốt.
Nhưng lúc này Mễ lão đầu đã tự nhủ: "Xem ra Roi Kêu Rên quả nhiên lợi hại, ngươi một mực nhịn đau, thân thể nín nhịn đến cực hạn, phối hợp với công pháp của bí điển, mới có được tốc độ tu luyện khoa trương như thế."
Gã thậm chí còn suy nghĩ, có muốn hay không lần sau chính mình cũng thử một chút như vậy?
Thấy gã tự mình tưởng tượng xong xuôi, Tổ An cũng không cần tốn nước bọt giải thích, đang còn muốn hỏi sau khi đạt đến nhị phẩm tam giai có năng lực gì, bỗng nhiên có một trận đau đớn truyền đến, hắn không nhịn được hét lên.
Sắc mặt của Mễ lão đầu lúc này mới hòa hoãn mấy phần: "Trước đó còn kỳ quái ngươi vì sao có thể chống cự được uy lực của Roi Kêu Rên, hiện tại xem ra ngươi có nghị lực chịu đựng vô cùng lớn, phần tâm tính này thật sự là hiếm có."
Lúc này trong lòng Tổ An đang chửi mẹ, kiện Phú Bà Khoái Lạc Bóng này là sản phẩm giả kém chất lượng sao? Không phải nói là miễn trừ đau đớn sao, hiện tại là chuyện gì đang xảy ra?
Có điều hắn rất nhanh liền nhận ra, quả bóng kia có hiệu quả trong một giờ, bây giờ đã qua một giờ, mặc dù trước đó đã miễn dịch cảm giác đau gấp mười lần do Roi Kêu Rên của Sở Hoàn Chiêu tạo thành, nhưng thương thế cây roi lưu lại vẫn còn, sau khi hiệu quả biến mất, cảm giác đau đớn của vết thương bình thường vẫn không thể miễn dịch.
"Cũng coi như tiểu tử ngươi có vận khí tốt, nha đầu kia lại đánh ngươi nhiều thêm một roi thì sẽ mất mạng." Mễ lão đầu vừa kiểm tra thương thế cho hắn vừa tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Thân thể của ngươi yếu đuối như vậy, lại còn có thể tiếp nhận nhiều roi như vậy, thật sự kỳ quái."
Lúc này Tổ An mới nghĩ đến một loại công hiệu khác của "Phú Bà Khoái Lạc Bóng", giống như là lúc phú bà tạo thành vết thương trí mạng sẽ có công năng khóa chặt máu còn sót lại, ừm, như vậy há không phải về sau nếu chính mình đánh nhau với nữ nhân có tiền sẽ có ưu thế rất lớn?
Phi phi phi, không có chí khí, đánh với nữ nhân thì có tài ba gì, điều cốt yếu là phạm vi sử dụng quá hẹp dưới đủ loại hạn chế khác nhau.
Mễ lão đầu lấy ra một bình thuốc, chỉ thấy gã nhẹ nhàng phất tay áo một cái, thuốc bột bên trong đều vẩy vào trên vết thương của hắn: "Cầm lấy hai bình thuốc này, một bình thoa ngoài da một bình uống, những ngày này hãy dưỡng thương thật tốt, chờ có làm mất tính mệnh."
Tổ An cảm giác được một cỗ mát lạnh trên vết thương, cả người trở nên tốt hơn rất nhiều, trong lòng không khỏi cảm động: "Lão gia tử, ta thật sự không biết phải tạ ơn ngươi như thế nào."
Mễ lão đầu cười hắc hắc hai tiếng: "Yên tâm, không bao lâu nữa ngươi sẽ biết."
Để lại một nụ cười tàn khốc, gã liền còng lưng rời khỏi phòng.
Tổ An cũng không có suy nghĩ nhiều, mà là bắt đầu kiểm kê thu hoạch của chính mình.
Mới vừa rồi từ chỗ của Sở Hoàn Chiêu thu hoạch được 1444 điểm thịnh nộ, tính ra là có thể rút 14 lần phần thưởng, nghĩ tới đây, ấn tượng đối với nha đầu kia liền được cải thiện rất nhiều.
Nha đầu này có tiềm chất làm cây rút tiền trong tương lai.
Nằm ở trên giường không có chuyện gì làm, Tổ An quyết định bắt đầu rút thưởng.
May mắn bàn phím hoàn toàn dùng ý niệm để thao tác, nếu không thì dùng trạng thái bây giờ của hắn, chỉ sợ ngay cả khí lực cầm bàn phím cũng không có.
Ý niệm đè lên nút rút thưởng, nhìn con trỏ cấp tốc di chuyển trên bàn phím, chờ mong lần này có thể rút ra vật gì tốt.
Nhưng khiến cho hắn ngoài ý muốn là, lần rút thưởng này con trỏ chỉ di chuyển qua lại trên các phím số và phím cách chứ không di chuyển đến khu vực chữ cái, lúc này hắn mới nhớ tới trước đó giống như từng có nhắc nhở, hệ thống rút thưởng chỉ là mở ra một bộ phận, mà ba lần rút thưởng trước làm quà tân thủ là không có bất kỳ hạn chế gì, muốn lại rút được khu vực chữ cái thì phải chờ đến khi chức năng khác mở khoá.