Mục lục
Lục Địa Kiện Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổ An càng là sững sốt, chẳng lẽ tên gia hỏa này còn có hồng nhan tri kỷ gì, nhưng vì sao ta một chút cũng không nhớ ra.

Chỉ có Tuyết Nhi đứng ở sau lưng Sở Sơ Nhan khẽ mỉm cười: Không ngờ được ngươi đêm qua bị thương nặng như vậy mà còn gắng gượng vượt qua được, may mắn là trước đó có chuẩn bị khác.

Nghe phu nhân hỏi thăm, người hầu kia khúm núm nói: "Là Di Hồng Viện."

Lời vừa nói ra, tất cả đều xôn xao, Di Hồng Viện là địa phương nào, người trong thành ai mà không biết.

"Ở bên ngoài làm ồn như vậy thì ra thể thống gì, để cho nàng đi vào!" Sở phu nhân hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói đã có một tia tức giận ức chế không nổi.

Rất nhanh một vị nữ tử trang điểm đậm lắc lắc vòng eo đi vào, nhìn thấy Tổ An từ xa liền chạy tới, khóc lóc nói: "Đồ không có lương tâm nhà ngươi, lúc trước chơi xong không trả tiền, là bởi vì ngươi nói muốn cưới ta về phủ, còn nói ta có thể làm tỷ muội cùng với tiểu thư Sở Phủ, ta mới đồng ý, ngươi sao có thể bội tình bạc nghĩa chứ."

Tuyết Nhi dùng ngón tay đùa nghịch bím tóc, đôi mắt tràn đầy cao hứng giống như trăng lưỡi liềm, lần này ngươi còn không chết sao?

Dạng sự tình này trừ người trong cuộc, không ai khác biết có chuyện như vậy hay không. Cho nên coi như ngươi phủ nhận cũng sẽ không có người tin tưởng, trừ phi ngươi công khai bại lộ chính mình bất lực, nhưng một khi bị phanh phui sẽ là một tai tiếng lớn, bất kể như thế nào, ngươi khẳng định là không thể làm cô gia nữa.

Công tử, ngươi rất nhanh liền có thể đạt được ước muốn.

Toàn bộ từ đường rơi vào một loại yên tĩnh quỷ dị một lần nữa, người nhị phòng, tam phòng cũng không lên tiếng nữa, bởi vì đến nước này cũng không cần bọn hắn lại nói cái gì.

Sở Trung Thiên vốn một mực âm thầm nói chuyện thay cho Tổ An lúc này cũng tức giận, con gái của ông ta có thân phận gì, hiện tại một ả gái điếm thấp kém vậy mà luôn mồm muốn làm tỷ muội cùng với Sơ Nhan, quả nhiên là vô cùng nhục nhã!

Mà kẻ đầu têu hết thảy mọi chuyện chính là Tổ An!

"Nghiệt chướng, ngươi còn có cái gì để nói?" Sở phu nhân nhìn về phía Tổ An, hai mắt đều sắp phun ra lửa.

Thịnh nộ đến từ Sở Trung Thiên + 78!

Thịnh nộ đến từ Tần Vãn Như + 300!

Tổ An không thể không hiếu kỳ trước đó tên gia hỏa này là làm sao có thể sống lâu như thế, từ lúc hắn xuyên qua cho đến bây giờ, có bao nhiêu người muốn đẩy hắn vào chỗ chết?

Ả gái điếm này cũng không biết là phương nào thuê tới đối phó hắn, nhị phòng, tam phòng? Hay là vị Bùi tiểu thư kia?

Xem ra cơm chùa cũng không phải dễ ăn như vậy.

Chỉ thấy hắn không chút hoang mang nhìn về phía nữ tử trang điểm đậm kia: "Ngươi tên là gì nhỉ?"

"Ai ui cái đồ không có lương tâm nhà ngươi, mơ tưởng giả vờ không biết ta, ngày bình thường mở miệng gọi một tiếng Xuân Hoa cực kì thân mật, lúc này lại nói quên?" Ả gái điếm cười lạnh nói.

Tổ An cũng không có cãi lại, mà là cười híp mắt nói: "Ai ui Xuân Hoa của ta, không phải hai ngày nay xảy ra nhiều chuyện khiến đầu óc ta có chút hỗn loạn sao, đúng rồi, ta thiếu ngươi bao nhiêu tiền chơi gái?"

"Cái gì mà chơi gái chứ, nói thật khó nghe!" Xuân Hoa vẫy vẫy khăn tay màu đỏ, "hờn dỗi" nói: "Ngươi ở chỗ của ta hơn nửa tháng, tính toán cũng phải tốn 20...ách không đúng, 30 lượng bạc."

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trong sân sinh ra lòng coi thường, dạng gái điếm rẻ tiền này, Tổ An cũng đều để mắt, quả nhiên là bụng đói ăn quàng.

"30 lượng?" Tổ An gật gật đầu: "Không đắt, không có đắt chút nào, như vậy đi, ta cho ngươi 300 lượng, còn lại xem như sính lễ."

Nghe vậy người nhị phòng tam phòng đều hít vào một ngụm khí lạnh, tên gia hỏa này muốn chết sao? Bọn hắn vội vàng nhìn về hướng Sở Trung Thiên, chỉ thấy sắc mặt của hai vợ chồng đã phát xanh.

Bùi gia tiểu thư cũng có chút hứng thú nhìn hắn, không biết vì sao, luôn cảm thấy tên gia hỏa này có chút cổ quái.

"Thật sao?" Ả Xuân Hoa kia không khỏi vui mừng.

"Đương nhiên là thật!" Sau đó Tổ An nhìn về phía Sở Sơ Nhan: "Nương tử, hiện tại ta có chút kẹt, có thể cho ta mượn 300 lượng bạc hay không?"

Tất cả mọi người trong sân giống như nhìn người điên liếc mắt nhìn hắn, chơi gái điếm lại còn muốn phu nhân nhà mình trả tiền, tên gia hỏa này là nghĩ làm sao, Sở Sơ Nhan sợ rằng sẽ xé xác hắn tại chỗ?

Ai biết Sở Sơ Nhan lại gật đầu nói: "Được, người đâu, đi lấy 300 lượng tới."

Nghe vậy cả đám người đều nhốn nháo, không ngờ được vì sao lại là dạng này, ngay cả Bùi Miên Mạn cũng không khỏi kinh ngạc nhìn chằm chằm nàng, đây là bạn thân chính mình quen thuộc kia sao?

Sở phu nhân vốn đang muốn phát tác, Sở Trung Thiên ở một bên lặng lẽ ấn ấn tay nàng, hướng về phía con gái thở dài, Sở phu nhân không khỏi cau mày một cái, quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến.

Tổ An âm thầm giơ ngón tay cái lên, bà xã của chính mình quả nhiên là cực kì thông minh, người duy nhất trong sân biết hắn bị oan uổng, chỉ sợ chỉ có Sở Sơ Nhan, dù sao thì nàng cũng đã tận mắt chứng kiến một màn chính mình không được kia, đương nhiên sẽ không tin tưởng hắn đi chơi gái.

Ầy, nói lời này làm sao lại có một loại cảm giác nước mắt không ngăn được muốn chảy ra thế này!

Đương nhiên, nếu Sở Sơ Nhan đứng sau tất cả những chuyện này, vậy hắn thì nhận thua, bằng không thì trực tiếp tự bạo chứng tỏ sự trong sạch, may mắn là không có đến một bước kia.

Tổ An bình phục tâm tình, nói đối với Xuân Hoa: "Cất kỹ tiền trợ cấp của ngươi, ngươi tới đây thật sự là quá kịp thời, nữ nhân được thu vào trong phủ trước kia bây giờ đang hô hào không chịu được ở trong quân doanh, ngươi vừa vặn tới giúp đỡ nàng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK