"Sơ Nhan sao rồi?" Sở Trung Thiên lộ vẻ lo lắng. Trong đầu hiện ra tình hình nhìn thấy vừa rồi, khuôn mặt Tần Vãn Như đỏ lên, bây giờ phải nói như thế nào. Cũng không thể ăn ngay nói thật, suy nghĩ một chút nàng đành phải cân nhắc câu chữ: "A Tổ đang cứu nàng, hẳn đã thoát khỏi nguy hiểm tính mạng." Sở Trung Thiên cười ha hả một tiếng: "Vậy thì tốt vậy thì tốt, người con rể này của ta thực sự không tồi." Tần Vãn Như lộ vẻ u oán, nghĩ thầm nếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.