Mục lục
Lục Địa Kiện Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nha đầu này sẽ không phát hiện ra thương tổn trên người mình là giả đó chứ.

Sở Hoàn Chiêu trực tiếp nhảy lên một cái bàn ngồi ở đó, hai bắp chân non mềm đung đưa giữa không trung: "Ta đến đây để nói lời xin lỗi với ngươi."

"Xin lỗi?" Tổ An nhất thời không kịp phản ứng.

Trên mặt Sở Hoàn Chiêu lộ ra một tia mất tự nhiên: "Vào thời điểm đánh cược trước đó không phải đã đáp ứng không truy cứu sự tình đêm đó nữa sao, không ngờ được hôm nay không bảo vệ ngươi được, vẫn khiến cho ngươi chịu trách phạt."

Tổ An sững sờ, không ngờ được cô nương này lại ngây thơ như vậy, bây giờ hắn đang nóng lòng rút thưởng, thật sự cũng không có thời gian nói chuyện với nàng, liền tùy ý phất phất tay: "Không có việc gì, một đứa trẻ không làm chủ được việc nhà là rất bình thường."

Điểm thịnh nộ đến từ Sở Hoàn Chiêu + 66!

Tổ An sững sờ, lúc này mới phát hiện ra sắc mặt của Sở Hoàn Chiêu có chút khó coi, chỉ thấy nàng hừ một tiếng, nhảy xuống từ trên bàn, sau khi đi còn nói một câu: "Về sau ở trong học viện, bản cô nương sẽ bảo kê ngươi, ai dám khi dễ ngươi liền báo tên của ta."

Tổ An ở sau lưng trợn mắt trừng một cái, nghĩ thầm ngươi chỉ là một con nhóc, làm làm như là chị đại lừa gạt ai đây, huống chi chính mình dù sao cũng là cô gia trong phủ này, trải qua sự tình hôm nay, trong trường Tư Thục ai còn thật sự dám khi dễ ta hay sao?

Hắn cũng không có quá để ở trong lòng, nhìn quanh trái phải một phen, sau khi xác nhận không còn ai khác, hắn trở mình một cái trực tiếp đứng lên từ trên giường.

Rất trịnh trọng rửa mặt rửa tay, sau đó cũng không biết từ chỗ nào tìm đến một nén nhang, đốt lên không ngừng cầu nguyện: "Thần Phật, Thượng Đế, Thánh Ala phù hộ, phù hộ cho ta rút được đồ tốt."

Tăng thêm 66 điểm thịnh nộ Sở Hoàn Chiêu vừa mới cống hiến, bây giờ hắn đã có 1712 điểm thịnh nộ.

Triệu hồi ra bàn phím, chuyển con trỏ qua phía trên cột rút thưởng, cẩn thận từng li từng tí đè xuống phím Enter, chỉ thấy con trỏ nhanh chóng lấp lóe qua lại ở bên trên con số và phím cách.

Kết quả không ngoài dự liệu là cảm ơn đã tham dự!

Chuyện này cũng nằm trong dự liệu của hắn, phải biết rằng xác suất rút trúng phần thưởng vốn rất thấp, hắn đối với vận may của mình cũng không tin tưởng, dù soa thì từ nhỏ đến lớn mua nhiều xổ số kiến thiết như vậy cũng chỉ từng trúng một cái bồn rửa mặt mà thôi.

Đè xuống phím Enter bắt đầu rút thưởng một lần nữa:

Cảm ơn đã tham dự!

Cảm ơn đã tham dự!

Cảm ơn đã tham dự!

...

Thật quá phận!

Tổ An tức xạm mặt lại, đến cùng là tay ta đen hay là xác suất trúng thưởng quá thấp.

Thẳng đến lần rút thưởng thứ 13, con trỏ rốt cục không còn dừng ở phía trên phím cách, mà chính là dừng ở phía trên phím số "8", tinh thần hắn chấn động, lần này là phím mới, không biết là thứ gì.

Ngay sau đó hắn nhìn thấy trước mắt xuất hiện một cái bình nhỏ, bên trong chứa dịch thể xanh biếc sáng lóng lánh, phía dưới có một hàng chữ nhỏ giới thiệu: độc bình, loại ném mạnh, có thể khiến cho mục tiêu bên trong phạm vi nhỏ sinh ra hiệu quả tê liệt vô lực, phía dưới ngũ phẩm bỏ qua phòng ngự.

Trong lòng Tổ An vui vẻ, mặc kệ là thứ gì, thuộc tính bỏ qua phòng ngự này cũng rất nghịch thiên, điều đáng tiếc duy nhất là chỉ hữu hiệu đối với phía dưới ngũ phẩm, nhưng chính mình hẳn là tạm thời không chọc đến lão đại ngũ phẩm chứ?

Có lẽ vậy...

Lại nhiều thêm một con át chủ bài bảo mệnh, Tổ An mừng khấp khởi thả cái bình xanh nhỏ này ở trong không gian bàn phím, chỗ không thoải mái duy nhất cũng là màu sắc của thứ này có chút điềm xấu.

Tiếp theo lại rút 4 lần, không có gì bất ngờ xảy ra, tất cả đều là cảm ơn đã tham dự.

Dạng xác suất trúng thưởng này thật sự có chút hố cha.

Tổ An may mắn là việc kiếm điểm thịnh nộ của bản thân có vẻ khá dễ dàng, nhưng việc thu thập điểm thịnh nộ đã định sẵn là sẽ gây thù chuốc oán với mọi người, ở trong cái thế giới tu hành này, sẽ không bị lão đại dùng một bàn tay vỗ chết đó chứ?

Ừm, về sau nhất định phải rửa mắt thật sạch!

Ài, ta cũng muốn gặp người nào diệt người đó như Bắc Huyền Thiên Tôn, đáng tiếc là thực lực không cho phép, chỉ có thể học cẩn thận một chút như Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng.

Thịnh nộ đến từ Tần Vãn Như "+ 2 + 2 + 2 + 2..."

Tin tức truyền đến liên tiếp khiến cho Tổ An có chút choáng váng, vị mẹ vợ tiện nghi kia đến cùng xảy ra chuyện gì? Chính mình lại chọc bà ta chỗ nào?

Lại nói đến Sở Trung Thiên và Tần Vãn Như sau khi trở về phòng, Tần Vãn Như vẫn như cũ có chút tức giận bất bình: "Tên khốn kia thật sự làm ta tức chết, Nhan nhi số khổ của ta, hạnh phúc đời này vậy mà bị huỷ hoại ở trong tay kẻ như vậy."

Sở Trung Thiên tranh thủ thời gian rót cho thê tử một ly trà đưa tới: "Đây dù sao cũng là do Sơ Nhan tự mình lựa chọn."

Tần Vãn Như uống một ngụm trà vẫn chưa hết giận: "Còn không phải đều là vì Sở gia các ngươi!"

Sở Trung Thiên ngượng ngùng cười một tiếng, vội vàng chuyển dời lực chú ý của thê tử: "So với những chuyện kia, kỳ thực ta càng hiếu kỳ đến cùng là ai âm thầm nhằm vào Tổ An."

Nghe Sở Trung Thiên nói tới chính sự, Tần Vãn Như cũng cau mày nói: "Không sai, trước khi đến ngươi nói ta vốn còn có chút không tin, nhưng sự tình phát sinh trong từ đường hôm nay, xác thực giống như có người âm thầm nhằm vào hắn."

Sở Trung Thiên gật đầu nói: "Đêm tân hôn Tổ An vô duyên vô cớ chạy lên trên giường Hoàn Chiêu, tên gia hỏa kia tuy không ra gì, nhưng hắn hẳn cũng không có to gan như vậy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK