Mục lục
Lục Địa Kiện Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người kia nuốt nước miếng, gã cũng không biết nhạc cụ gì, nhưng vừa rồi thi thể đồng bạn cũng còn chưa có lạnh, gã nào dám nói thẳng, bỗng nhiên gã linh cơ khẽ động: "Ta biết huýt sáo!"

"Mẹ nó huýt sáo cũng coi như là nhạc cụ sao!" Tổ An lại là một đao, kết liễu tánh mạng của gã, trên mặt người kia trước khi chết cũng còn lưu lại nụ cười nịnh nọt.

Điểm thịnh nộ Đến từ sơn tặc Hắc Phong Trại + 666!

Kỷ Tiểu Hi ở một bên cũng đều có chút không đành lòng, lặng lẽ đi qua kéo ống tay áo của hắn: "Tổ đại ca, như vậy có thể hay không quá tàn nhẫn."

Tổ An thở dài một hơi: "Tiểu Hi, cô vẫn quá thiện lương, nếu như vừa rồi chúng ta rơi vào trong tay bọn hắn, bọn hắn sẽ cho cô biết cái gì gọi là tàn nhẫn. Lại nói, ta không phải lưu lại cho bọn hắn một đường sinh cơ sao, chỉ cần trả lời được vấn đề của ta, ta sẽ thả cho bọn hắn một con đường sống."

Những người Hắc Phong Trại khác đều sắp khóc, nghĩ thầm ngươi ra những đề mục khó khăn như thế, cũng coi như là cho chúng ta một đường sinh cơ sao?

Tổ An không biết dược hiệu có thể duy trì bao lâu, một khi những người này khôi phục lại, hắn sẽ không thể chạy thoát, cho nên tự nhiên phải tiêu diệt hết thảy nguy hiểm vô hình.

Kỷ Tiểu Hi hồi tưởng lại ánh mắt dâm tà những người kia nhìn về phía mình vừa rồi, biết hắn nói có đạo lý, liền cắn môi không còn khuyên bảo.

Tổ An tiếp tục đi đến trước mặt người kế tiếp, người kia nhìn qua hai vị đồng bạn lần lượt chết oan, quyết định nói thẳng: "Ngươi muốn giết cứ giết, đừng có giả mù sa mưa nói cái gì muốn thả cho chúng ta một con đường sống, chúng ta đều là cường đạo, toàn bộ sơn trại không có một người nào biết nhạc cụ!"

Tổ An nhướng mày: "Vậy sao, vậy ta sẽ hỏi một câu khác, một câu hỏi thông thường, mọi người đều có thể trả lời."

Người kia không ngờ được phong hồi lộ chuyển, mặt lộ vẻ vui mừng: "Được, ngươi hỏi đi."

Tổ An trầm ngâm một lát, chỉ vào mặt mình hỏi: "Ta có đẹp trai không?"

Người kia vội vàng đáp: "Đẹp trai, ta cho tới bây giờ chưa thấy qua nam nhân đẹp trai như vậy, ngài là nam nhân đẹp trai nhất toàn bộ Minh Nguyệt Thành, a không đúng, ngài là nam nhân đẹp trai nhất thiên hạ, cho dù là Vương tử Tinh Linh tộc nhìn thấy ngài cũng sẽ xấu hổ tự sát. Đúng rồi, còn có Ngọc phu nhân cái gì đệ nhất mỹ nhân Kinh Thành ở bên kia, chỉ cần liếc nhìn ngài một chút chỉ sợ cũng sẽ rụng trứng ngay tại chỗ, chủ động chạy tới tự tiến cử giường chiếu, ngài cũng đều còn không nhất định để ý nàng..."

Trong tình cảnh này, ngay cả khi Tổ An trông giống như Cương Liệt Sài, gã cũng sẽ khen hắn lên tận trời.

Những đồng bạn Hắc Phong Trại còn lại không khỏi đồng tình, nghĩ thầm cũng làm khó huynh đệ ngươi, từ trước cho tới bây giờ không ngờ được ngươi vậy mà còn có thiên phú vuốt mông ngựa.

Nhóm hộ vệ Ngọc gia ở một bên khác nhao nhao trợn mắt nhìn, vừa rồi mắt thấy tràng cảnh kia, bọn họ không dám nổi giận đối với Tổ An, chỉ có thể dùng ánh mắt giết người nhìn tên gia hỏa nói lời buồn nôn kia.

Điểm thịnh nộ đến từ Ngọc Yên La + 99!

Tổ An có chút vui, lần đầu tiên thu được điểm thịnh nộ của vị Ngọc phu nhân kia, xem ra tên gia hỏa này tâng bốc thật sự có chút quá đáng.

Chú ý tới nụ cười trên mặt hắn, người áo đen kia trong lòng vui vẻ, vội vàng nói: "Ngài có hài lòng với câu trả lời của ta không?"

"Ngươi biết quá nhiều." Tổ An giơ tay chém xuống, lại giải quyết một gã.

Điểm thịnh nộ đến từ sơn tặc Hắc Phong Trại + 666!

Đôi mắt của những hộ vệ Ngọc gia kia sững sờ ngay lập tức, con mẹ nó như vậy cũng có thể?

Phốc ~ Trong xe ngựa truyền đến một tiếng cười khẽ, nhưng hiển nhiên lập tức che miệng, khôi phục yên tĩnh một lần nữa.

Tổ An đi tới trước mặt người áo đen thứ tư: "Ta có đẹp trai không?"

Người kia nuốt nước miếng, bài học đau đớn của đồng bạn vừa rồi rõ mồn một trước mắt: "Dung mạo của ngươi rất xấu, nhưng như vậy càng thêm nổi bật khí khái nam tử..."

Gã còn chưa nói xong, Tổ An giơ tay chém bay đầu gã: "Trợn tròn mắt nói lời bịa đặt."

Điểm thịnh nộ đến từ sơn tặc Hắc Phong Trại + 666!

Hắn tiếp tục đi tới trước mặt một người áo đen, lặp lại vấn đề vừa rồi.

Mắt thấy hai người vừa rồi kia trả lời hai mặt trái phải đều bị giết, người kia suýt nữa không có tè ra quần, nơm nớp lo sợ đáp: "Ta...ta không biết."

Tổ An giơ tay chém xuống, thở dài một hơi: "Ngay cả điều này cũng không biết, tiếp tục sống sót còn có ý nghĩa gì."

Điểm thịnh nộ đến từ sơn tặc Hắc Phong Trại + 666!

...

Cứ giết như vậy, cuối cùng đi đến trước mặt Bảo Cương - thủ lĩnh của bọn hắn: "Đến lượt ngươi."

Bảo Cương hừ lạnh một tiếng: "Mặc kệ trả lời cái gì cũng đều là chết, dù sao thì đáp áp cũng là do ngươi tự đưa ra, đã như vậy, vậy ta còn đáp cái gì, muốn giết cứ giết, nhưng hai vị ca ca kia của ta nhất định sẽ báo thù cho ta, đến thời điểm đó ngươi nhất định sẽ bị ngàn đao bầm thây!"

Tổ An ừm một tiếng: "Vừa mới thật sự có chút khi dễ người."

Bảo Cương cũng đều suýt nữa khóc, con mẹ nó ngươi cũng biết vừa rồi là đang khi dễ người sao, có biết lão tử đã sắp tè ra quần hay không.

"Như vậy đi, lần này tôi sẽ kiểm tra bạn với một câu hỏi có đáp án tiêu chuẩn, chỉ cần ngươi trả lời chính xác, ta nhất định sẽ thả ngươi rời đi." Tổ An nói.

"Ngươi nói thật chứ?" Cho dù Bảo Cương biết đối phương sẽ rất không có khả năng buông tha cho mình, nhưng bản năng cầu sinh vẫn khiến gã hỏi ra, dù sao thì sống ở trên đời này cũng tiêu dao khoái hoạt biết bao nhiêu, cướp tiền tài người ngủ với vợ người, chết rồi thật sự là không còn cái gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK