"Không có, đây đều là máu ngựa, thật đáng thương cho con ngựa kia." Trong lòng Tổ An khó chịu, con ngựa này mặc dù không có cưỡi được hai ngày, nhưng hắn xưa nay trọng tình, mặc kệ cưỡi cái gì cũng đều sẽ có cảm tình. Lại bị Trần Huyền giết như thế này, khoản nợ này nhất định phải tính toán với gã thật tốt. "Vậy thì tốt, vậy thì tốt." Sở Hoàn Chiêu vẫn chưa hết sợ hãi, trải qua dạng sự tình này, nàng nào còn có nhớ đến sự tình tức giận trước đó....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.