Khương La Phu nhắm mắt lại, dường như đang do dự, dường như lại đang suy tư, một hồi lâu sau mới thở ra một hơi dài nhẹ nhõm: "Chuyện này còn có ai biết?"
Tổ An vô thức lui lại một bước: "Ngươi chớ có làm loạn, người biết chuyện này cũng không ít, nương tử của ta, còn có nhạc phụ nhạc mẫu bọn họ cũng đều biết, ngoài ra còn có người đó người đó..."
Nhìn thấy bộ dáng như lâm đại địch của hắn, Khương La Phu cười khúc khích, khuôn mặt luôn luôn nghiêm túc băng lãnh như băng tuyết bắt đầu tan: "Tiểu tử ngươi là sợ ta giết ngươi diệt khẩu sao, ngươi gánh vác tên tuổi kẻ vô dụng nhiều năm như vậy, khẳng định có tính toán rất lớn, làm sao có thể nói bí mật này cho người khác biết."
Tổ An biết không gạt được, liền kiên trì nói: "Không sai, ta đúng là không có nói cho người khác, nhưng hôm nay người biết ta đến chỗ của ngươi cũng không ít, nếu ta xảy ra chuyện gì, ngươi khẳng định cũng chạy không thoát."
"Được được!" Khương La Phu nghe thế liền có chút đau đầu, duỗi ra ngón trỏ thon dài xoa xoa huyệt thái dương: "Ai nói ta muốn giết ngươi?"
"Vậy ngươi hỏi vấn đề này để làm gì?" Tổ An thậm chí còn lặng lẽ triệu hồi ra Phú Bà Khoái Lạc Bóng, nghĩ thầm nếu như đối phương động thủ, chính mình liền liều mạng một lần, nói không chừng có Phú Bà Khoái Lạc Bóng cộng thêm Dao Găm Có Độc còn có thể phản sát.
"Chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, lực lượng của ngươi hiện tại còn quá mức nhỏ yếu, nếu như sự tình tư chất của ngươi là Siêu cấp bên trong truyền thuyết truyền đi, sẽ đưa tới họa sát thân cho ngươi." Khương La Phu nói.
Tổ An sững sờ: "Nghiêm trọng như vậy sao?"
Khương La Phu lườm hắn một cái: "Từ trước tới nay tư chất Siêu cấp đều là một cái truyền thuyết, cho tới bây giờ còn chưa có ai thấy qua, ngươi nói xem?"
Lo lắng hắn không biết tính nghiêm trọng của sự tình, nàng nói tiếp: "Tư chất Siêu cấp tuyệt đối là tồn tại mà thế lực khắp nơi đều sẽ cướp đoạt, nếu như không có cách nào đạt được, nhất định sẽ nghĩ biện pháp phá hủy, tuyệt đối không thể để cho thế lực khác bồi dưỡng. Hơn nữa theo truyền thuyế, tinh huyết của người nắm giữ tư chất Siêu cấp, có thể..."
Nói đến đây trên mặt nàng có chút ửng hồng khó có thể nhận ra: "Tóm lại trừ phi ngươi đủ cường đại, bằng không tuyệt đối không thể tiết lộ việc này."
Tổ An nuốt nước miếng, cũng hiểu được đại khái mức độ nghiêm trọng: "Có nghĩa là hiện tại ta đã trở thành thịt Đường Tăng?"
"Thịt Đường Tăng? Đó là đồ vật gì." Khương La Phu sững sờ.
Tổ An vội vàng đổi chủ đề: "Nhưng vừa rồi ở cửa trường học, người mắt thấy ta khảo nghiệm mặc dù không được coi là nhiều, nhưng làm sao cũng có mười người, vạn nhất bọn họ truyền đi thì làm sao bây giờ?"
Khương La Phu lắc đầu: "Yên tâm đi, Siêu cấp dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, cho nên sẽ không có người nghĩ về phương diện kia, lại thêm trước kia ngươi che giấu mình là kẻ vô dụng rất thành công, người khác càng sẽ không hoài nghi. Tiếp theo ta sẽ tiêu huỷ hồ sơ ghi chép tương quan, chính ngươi lại điệu thấp một chút, cách một đoạn thời gian liền sẽ không còn ai nhớ đến."
Tổ An gật đầu giống như giã tỏi: "Đa tạ hiệu trưởng."
Sau đó hắn có chút chần chờ hỏi thăm: "Hiệu trưởng vì sao lại tốt với ta như vậy?"
Khương La Phu thản nhiên nói: "Thân là hiệu trưởng, tự nhiên có trách nhiệm bảo hộ mỗi một học viên."
"Chỉ như vậy?" Tổ An không khỏi hồ nghi.
"Nếu không phải vậy thì còn gì nữa?" Khương La Phu liếc mắt nhìn hắn: "Không lẽ là bởi vì ngươi đẹp trai?"
"Ta cảm thấy lý do này có sức thuyết phục hơn." Tổ An gật đầu không thôi.
Khương La Phu nhìn hắn, thật lâu mới cảm thán một câu: "Ngươi có thể sống đến bây giờ, quả thực là một kỳ tích."
Khương La Phu nói xong ném một cái túi nhỏ qua: "Cút trở về phòng học đi."
Tổ An nhận lấy mở ra xem, phát hiện ra trong túi có một ít thảo dược cùng với một viên đá đỏ chừng đầu ngón tay, không nhịn được hỏi: "Đây là cái gì?"
Khương La Phu đáp: "Tài nguyên tu luyện cần thiết, thảo dược dùng để ngâm thân thể, Nguyên Thạch dùng để hấp thu luyện hóa."
Dường như lo lắng làm cho hắn hiểu lầm, nàng lập tức bổ sung một câu: "Mỗi một học viên đều sẽ có một phần, lớp cấp Hoàng chỉ có chừng đó."
"Thứ đồ chơi này chính là Nguyên Thạch?" Tổ An cầm viên đá nhỏ kia xem xét một phen, cơ hồ giống như đúc với Hồng Bảo Thạch kiếp trước.
"Ngươi chưa từng thấy? Vậy sao ngươi có thể tu luyện tới cảnh giới bây giờ?" Khương La Phu ngạc nhiên nói.
Tổ An cũng không muốn bộc lộ sự tình bàn phím, vội vàng đổi chủ đề: "Ngươi không phải nói tư chất của ta là Siêu cấp sao, vậy thì muốn đến lớp cấp Thiên là dư xài, coi như không cho ta đi đến lớp cấp Thiên, vậy ít nhất cũng phải cho ta tài nguyên tu luyện của học viên lớp cấp Thiên chứ."
Khương La Phu hừ một tiếng: "Ngươi cho rằng đơn giản như vậy sao, tài nguyên tu luyện của mỗi một học viên trong trường học đều có số lượng nhất định, cũng không phải là học viện chúng ta có khả năng quyết định, mà chính là do Thái Thường Bộ triều đình quyết định. Ghi chép phân phối mỗi lần sẽ được báo cáo cho triều đình, nếu như ngươi không sợ bị người tra ra sự tình tư chất của ngươi, cứ việc lấy thêm cũng không quan trọng."
"Vậy thì quên đi." Tổ An hậm hực nói, ngược lại hắn có bàn phím, không cần thiết vì một chút Nguyên Thạch mà mạo hiểm lớn như thế.
"Cút đi." Khương La Phu lo lắng sẽ muốn đánh hắn lần nữa khi nhìn thấy dáng bại hoại của hắn.
Tổ An đi ra từ phòng làm việc của hiệu trưởng, hồi tưởng đến cặp chân dài của Khương La Phu...phi phi phi, là những lời nàng nói kia, nghĩ thầm thật sự là một lớp đã san bằng, một lớp khác lại lên, trở thành thể chất Đường Tăng thật sự có hơi phiền toái, cũng không biết sẽ có các lộ nữ yêu tinh nhào tới hay không.