Nếu người đứng sau thông qua Mai Hoa Bang để giết hắn, muốn tra được hắn tất nhiên cần phải thông qua Mai Hoa Bang.
Lúc này Mai Hoa Thập Nhị đã bị Cương Liệt Sài bao phủ, trước khi chết phát ra một tiếng giận mắng oán độc thê lương:
"Tổ tông nhà ngươi, ngươi nhất định chết......không...yên lành...!"
Điểm thịnh nộ đến từ Mai Hoa Thập Nhị + 1000!
Gã vạn vạn lần không nghĩ đến chỉ trong vòng một canh giờ, chính mình vậy mà nói ra lời tương tự như vị Đàm huynh mà gã khinh thường kia.
"Vừa rồi ai nói chửi mắng chỉ là sự phẫn nộ của kẻ vô năng thế!" Tổ An thở dài một hơi, nhìn tràng cảnh máu tanh phía dưới, chỉ cảm thấy cái mông phía sau có chút lạnh, nhìn vài lần thì chịu không được, vội vàng rời đi.
Hết thảy cần phải thu thập 10 viên Cẩu Bảo, bây giờ lại chỉ mới lấy được 1 viên, còn lại 9 viên thì phải kiếm như thế nào.
Dùng sức mạnh khẳng định là đánh không lại, vừa rồi Mai Hoa Thập Nhị không tiếc tính mạng cũng chỉ giết được 6 con, liền không có sức tái chiến, hắn không cho rằng chính mình vừa tu luyện có thể hơn một kẻ hàng ngày liếm máu trên lưỡi đao.
Hơn nữa con Cương Liệt Sài thủ lĩnh kia, thoạt nhìn tối thiểu nhất cũng là tam phẩm, đơn đả độc đấu chính mình cũng không phải là đối thủ của nó, huống chi nó còn có một đám thủ hạ như vậy.
Nêu là đơn mục tiêu, có lẽ hắn sẽ còn ỷ vào dao găm và độc bình thử một lần, nhưng mục tiêu lại là một đám Cương Liệt Sài, hình ảnh hậu môn của Mai Hoa Thập Nhị bị xé tan vừa rồi vẫn còn làm cho hắn sợ hãi.
Trước tiên rút phần thưởng, xem thử có thể rút được vật gì tốt để đối phó với đám Cương Liệt Sài này hay không.
Hắn gọi bàn phím ra, thình lình phát hiện ra điểm thịnh nộ vậy mà cao đến 7220!
Tuyệt đại đa số đều là do Mai Hoa Thập Nhị cống hiến.
Tổ An không nhịn được cảm thán: tên gia hỏa này chết như vậy cũng có chút đáng tiếc, vừa rồi nên cứu gã mới đúng.
Nếu như Mai Hoa Thập Nhị biết mục đích Tổ An muốn cứu mình lớn nhất là vì muốn tiếp tục nghiền ép điểm thịnh nộ, sợ rằng sẽ tức đến sống lại.
Chuẩn bị bắt đầu rút thưởng, trong lòng Tổ An tràn ngập chờ mong.
Đè xuống phím Enter, con trỏ rất nhanh liền dừng ở phía trên phím cách:
Cảm ơn đã tham dự!
Tổ An mặt tối sầm, đang muốn tiếp tục ấn xuống, chợt nhớ tới điều gì, chờ một chút, có phải hay không đã quên trình tự gì?
Còn chưa có rửa mặt!
Sau đó hắn tạm dừng rút thưởng, vội vàng chạy đi, hắn nhớ được trên đường đi giống như đi ngang qua một dòng sông nhỏ.
Cho dù không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh rửa mặt có thể đề cao xác suất rút trúng, nhưng đây chính là cảm giác nghi thức, không thể thiếu!
Đi đến bờ sông rửa mặt, thuận tiện xoa tay mấy lần, sau đó lại bắt đầu rút thưởng từ đầu.
Đè xuống phím Enter, con trỏ nhanh chóng chuyển động, sau cùng dừng lại ở phía trên con số "0", một viên đan màu đổ thắm nổi lên —— Tẩy Tủy Đan!
Tổ An hưng phấn nhảy dựng lên, ta đã nói rửa mặt là có tác dụng!
Sau đó tiếp tục rút, lại là một viên Tẩy Tủy Đan màu đỏ thắm, Tổ An cười đến có chút không ngậm miệng được.
Cảm ơn đã tham dự...cảm ơn đã tham dự...
Đinh, lại rút trúng, số 0, Tẩy Tủy Đan!
Đến thời điểm rút ra viên Tẩy Tủy Đan thứ tư, Tổ An cũng không cười nổi nữa, nghĩ thầm hôm nay không biết tại sao lại toàn rút được Tẩy Tủy Đan.
Cảm ơn đã tham dự...cảm ơn đã tham dự...
Lại rút vài chục lần, rút trúng vẫn là Tẩy Tủy Đan.
Tổ An còn chưa kịp chửi má nó, đã nghe được bên tai truyền đến thanh âm nhắc nhở của bàn phím:
Đinh, xét thấy Tẩy Tủy Đan kí chủ rút được đã đầy đủ tăng tư chất lên đến đỉnh cấp, về sau Tẩy Tủy Đan không còn xuất hiện ở bên trong cột rút thưởng, mở ra chức năng cửa hàng, sau đó kí chủ có thể trực tiếp mua sắm Tẩy Tủy Đan tại cửa hàng.
Phím số "0" sẽ được đổi thành một vật rút thưởng may mắn mới, vì vậy hãy chú ý theo dõi!
Tổ An tức xạm mặt lại, vật rút thưởng may mắn mới là thứ gì, ngươi trực tiếp nói cho ta biết chẳng phải là xong sao, lại còn chú ý theo dõi, chú ý theo dõi em gái ngươi à!
Đậu đen rau muống một hồi hắn bắt đầu quan sát chức năng cửa hàng mà bàn phím nhắc tới, phát hiện ra phía trên màn hình giả lập có thêm một thứ hình cửa hàng, nhưng sau khi ấn vào nó, chỉ có một sản phẩm trong đó —— Tẩy Tủy Đan!
Nhưng điều càng làm cho hắn giật mình lại ở phía sau, giá cả của Tẩy Tủy Đan lại là 10000 điểm thịnh nộ!
Điều này không đúng, Tổ An nhớ lại tình huống của những lần rút thưởng trước, mặc dù có lúc vận khí không tốt, nhưng bình quân mà nói, rút vài chục lần luôn có thể rút được một kiện đồ vật hữu dụng, giá cả của Tẩy Tủy Đan trong cửa hàng làm sao còn đắt hơn gấp mười lần so với rút thưởng?
Hắc điếm!
(*)Hắc điếm: Nơi tụ tập ăn chơi và làm điều phi pháp của bọn lưu manh, trộm cướp trong xã hội thời trước.
Nhưng hắn nghĩ đến những cửa hàng trong trò chơi kiếp trước vẫn luôn có hành vi này, đồ nó bán cho ngươi đều rất đát, đồ nó mua của ngươi sẽ rất rẻ, cho nên Tẩy Tủy Đan này bán mắc như vậy, ngược lại cũng không phải là không thể hiểu được.
Ngược lại ta cũng không dùng được.
Tổ An nghĩ thầm Tẩy Tủy Đan ta rút được đã đầy đủ để cho tư chất của ta tăng lên tới đỉnh cấp, ngu ngốc mới có thể lại tiêu tiền uổng phí mua cái thứ này.
Còn lại 3000 điểm thịnh nộ, hắn suy nghĩ một chút quyết định ăn Tẩy Tủy Đan trước rồi lại rút thưởng, dù sao thì thứ đồ chơi này vẫn là phải nuốt vào trong bụng mới yên tâm, mặt khác nói không chừng tư chất đề cao, vận khí cũng sẽ đề cao theo thì sao?