"Ngươi gọi ta là cái gì?"
"Cô gia?"
"Ta không nghe rõ, lớn tiếng một chút?"
"Cô gia!"
"Không tệ không tệ, tiểu tử ngươi có tiền đồ."
Khuôn mặt của Tổ An nhất thời vui vẻ nở hoa, từ khi đến cái thế giới này, không có đụng phải một kiện sự tình hài lòng, tuy nói là con rể của Công Tước Phủ, nhưng người nào trong phủ này để hắn vào trong mắt? Chớ đừng nói chi là chủ động gọi hắn là cô gia.
Hiếm có tiểu thư đồng thức thời như vậy, Tổ An cảm thấy toàn thân trên dưới vô cùng thoải mái.
"Đúng rồi, ngươi tên là gì?"
Tiểu thư đồng chấn động tinh thần, vội vàng đáp: "Bẩm cô gia, tiểu nhân tên là Thành Thủ Bình."
"Thành Thủ Bình?" Tổ An nghĩ thầm thư đồng bình thường không phải đều gọi là Lai Phúc Vượng Tài gì hay sao, nếu không thì cũng gọi là Hoa An, càng đơn giản dễ nhớ càng tốt, tên của tên gia hỏa này làm sao lại cổ quái như vậy?
"Thành Thủ Bình, Thủ Bình trong giữ kín như bưng, là tên mà năm đó lão gia đích thân ban cho ta!" Nói đến chuyện này, tiểu thư đồng ưỡn ngực, không khỏi kiêu ngạo nói.
"Được đấy, vậy mà có thể đạt được tên do lão gia đích thân ban cho." Tổ An mặc dù không biết phong tục của cái thế giới này, nhưng ở trong thế giới nào cũng đều như thế, chủ nhân ban thưởng tên đều là một loại vinh diệu vô cùng lớn, giống như vị Trịnh Thành Công kiếp trước kia, sau khi được Hoàng Đế ban cho họ, cả đám đều kính cẩn gọi là họ của quốc gia.
"Cô gia quá khen, năm đó ta làm việc ở bên người lão gia, rất được lão gia ưa thích, về sau bị điều đến sau bếp, vốn cho rằng có chỗ nào làm cho lão gia không cao hứng, bây giờ lại được an bài làm thư đồng của cô gia ngài, thế mới biết lão gia dụng tâm lương khổ, trước đây ít năm nhất định là muốn ma luyện ta, để cho ta làm tốt chuẩn bị tiếp nhận sứ mệnh càng trọng yếu hơn." Thành Thủ Bình nói đến việc này, hai mắt cũng đều tỏa ánh sáng, không khỏi lộ ra bộ dáng kích động.
"Chờ một chút..." Tổ An làm sao có cảm giác càng nghe càng không đúng, cô gia hắn có chuyện gì thì hắn cũng quá rõ ràng, tên gia hỏa này còn tưởng rằng đây là công việc tốt?
Xem ra IQ cũng không cao bao nhiêu.
Hơn nữa tên gia hỏa này ngay từ đầu rõ ràng làm việc ở bên người Sở lão gia, vì sao lại bị điều đến địa phương giống như sau bếp?
Nhưng những chuyện này hắn hiển nhiên cũng không để ý chút nào, điều hắn quan tâm hơn là vấn đề tương quan với mình: "Nghe lời ngươi vừa nói, ngươi đã ở trong Sở gia rất lâu, hẳn là sẽ biết được rất nhiều chuyện."
Thành Thủ Bình vỗ ngực một cái nói: "Đó là tự nhiên, cái Sở Phủ này từ lão gia phu nhân ở phía trên, xuống phía dưới đầu bếp gã sai vặt, liền không có sự tình ta không biết."
Tổ An đang muốn dò xét tình báo trong phủ một chút, phải biết rằng hắn mới đến hai ngày, đã có nhiều người như vậy muốn đẩy hắn vào chỗ chết, nhưng hắn còn chưa biết vấn đề ở chỗ nào, khiến cho hắn có một loại cảm giác nguy cơ to lớn.
Hắn suy nghĩ một chút mới hỏi: "Ngươi biết Sở gia vì sao lại chọn ta làm rể không?"
Đây là điều hắn nghi ngờ nhất, phải biết rằng Sở Sơ Nhan từ bộ dáng tư thái đến gia thế, đều là đỉnh cấp, mà Tổ An ở trong cái thế giới này, nhìn từ góc độ nào cũng đều là một tên phế vật, bình thường mà nói hai người này đều không thể nào gặp nhau, vậy mà kết làm vợ chồng, thật sự là quá quỷ dị.
Nghe được câu hỏi của hắn, Thành Thủ Bình tỏ vẻ vô cùng nghi hoặc nhìn hắn: "Chẳng lẽ không phải bởi vì cô gia ngọc thụ lâm phong anh tuấn tiêu sái sao?"
Tổ An trợn cả mắt lên, bản sự nói vớ nói vẩn một cách nghiêm túc của tên gia hỏa này thật đúng là rất có mấy phần thần thái của bản đại gia: "Khụ khụ, mặc dù ta biết ngươi nói lời nói thật, nhưng còn có nguyên nhân khác hay không?"
"Không có, lúc đó chính là tiểu thư thấy ngươi đẹp trai thì liền chọn ngươi." Thành Thủ Bình nghĩ thầm cái tên nhà ngươi trừ điểm này, còn không tìm ra ưu điểm khác, chẳng lẽ bản thân ngươi không tự biết rõ hay sao, đương nhiên những ý nghĩ này y mảy may không có biểu hiện ra ngoài, vào giờ phút này ánh mắt và biểu lộ của y muốn bao nhiêu thành khẩn thì có bấy nhiêu thành khẩn.
"Há, ngươi nói là tiểu thư đích thân chọn ta?" Tổ An bén nhạy chú ý tới tin tức để lộ ra trong lời nói của y.
"Đúng vậy, lúc đó phu nhân còn không quá hài lòng, khuyên nàng nghĩ lại." Thành Thủ Bình đáp lời.
Tổ An trực tiếp ngắt lời: "Những lời nói không trọng yếu thì không cần nói."
Ban đầu hắn đoán rằng Sở Sơ Nhan gả cho hắn là vì mệnh lệnh của cha mẹ, cho nên lòng sinh bất mãn nổi lên sát cơ, nhưng dựa theo lời nói của Thành Thủ Bình, có thể trực tiếp loại trừ loại khả năng này.
Nhưng Sở Sơ Nhan vì sao lại chọn chính mình? Cô nương kia có một đôi mắt sáng ngời, không có mù.
Phi phi phi, nhất định là nàng bị mê đắm bởi khuôn mặt đẹp trai và thèm muốn thân thể của ta.
Nhưng nghĩ đến đây, vẻ mặt của hắn lại trở nên ảm đạm, cỗ thân thể này bị người ta hạ cấm chế, liền xem như nữ tử chủ động ôm ấp yêu thương thì cũng chỉ có thể làm như không nhìn thấy.
Nghĩ đến những gì Mễ lão đầu nói với hắn, không nhịn được hỏi: "Thủ Bình, ngươi có biết cảnh giới Tông Sư không?"
"Mỗi người trong vương triều Đại Chu đều biết, chẳng lẽ cô gia ngươi không biết?" Thành Thủ Bình không khỏi kỳ quái nhìn hắn.
Tổ An suýt nữa bị nghẹn chết, vội vàng nói: "Ta đương nhiên biết, cô gia đây là đang kiểm tra ngươi."
"Vậy thì ta sẽ nói lại!" Thành Thủ Bình không khỏi giật mình nói: "Tông Sư có thể tùy tâm sở dục điều động thiên địa nguyên khí, có thể tùy ý phi hành bay lượn ở trên trời, là nhân vật đứng đầu nhất trên đời này."