Mục lục
Lục Địa Kiện Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổ An nghe thế liền âm thầm kinh hãi: "Ở trong toà Minh Nguyệt Thành này có mấy vị Tông Sư?"

"Mấy vị?" Thành Thủ Bình dường như nghe thấy một câu chuyện cười lớn: "Một vị cũng đều không có!"

"Ồ?" Tổ An không khỏi sửng sốt, toà Minh Nguyệt Thành này trông có vẻ rất lớn, làm sao lại một vị cũng đều không có?

"Đừng nói là Minh Nguyệt Thành, toàn bộ Lâm Xuyên Quận chỉ sợ cũng đều không có Tông Sư!" Thành Thủ Bình không khỏi hưng phấn nói: "Phải biết vương triều Đại Chu chúng ta chỉ có Tam Công, Đại Tướng Quân, Phiêu Kỵ Tướng Quân, còn có một số Vương Gia là Tông Sư, số lượng có thể đếm được trên đầu ngón tay, Minh Nguyệt Thành làm sao có thể có."

Tiếp đó y giảng đại khái một lần quan hệ đối ứng giữa quan chức và cảnh giới người tu hành của cái thế giới này, nghe xong trong lòng Tổ An nổi lên sóng to gió lớn: lão gia hỏa Mễ lão đầu kia đang lừa gạt ta sao, khắp thiên hạ chỉ có một chút Tông Sư như vậy, ta cho dù có bàn phím tương trợ, tu đến cảnh giới Tông Sư, chỉ sợ bông hoa cũng đều đã rụng, chớ đừng nói chi là lão không biết ta có hack, như vậy lão lấy lòng tin ta có thể tu đến cảnh giới Tông Sư từ chỗ nào?

Trong lúc đang suy nghĩ, hắn chợt nhận ra Thành Thủ Bình đang nhìn mình với ánh mắt quan tâm dành cho những kẻ thiểu năng trí tuệ, Tổ An không khỏi cảm thấy tức giận: "Ngươi biết khá nhiều đấy."

Thành Thủ Bình cười rộ lên, ngũ quan gần như bị ép chặt vào nhau: "Cô gia quá khen."

"Ngươi cũng là người tu hành sao?"

Nụ cười của Thành Thủ Bình trì trệ, thần sắc có chút chán nản nói: "Không phải, ta không có thiên phú tu luyện, không có cách nào cảm giác được thiên địa nguyên khí."

Tổ An ừm một tiếng: "Kẻ ngu ngốc như ngươi thì biết gì về tu hành chứ."

Điểm thịnh nộ đến từ Thành Thủ Bình + 33!

Tổ An suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Đúng rồi, bên trong Minh Nguyệt Thành có thần y nào nổi tiếng xa gần không?"

Nếu tu luyện tới Tông Sư từng bước một, chỉ sợ cũng đều thành lão già râu bạc, vào thời điểm khôi phục năng lực nam nhân còn không phải chỉ có thể nhìn mỹ nữ mà khóc, không được, nhất định phải nghĩ biện pháp khác.

Cái thế giới này nếu là thế giới tu luyện, như vậy thầy thuốc gì đó khẳng định sẽ rất lợi hại, nói không chừng là bọn họ sẽ có biện pháp.

"Thần y sao, có!" Thành Thủ Bình rõ ràng rất hưởng thụ loại cảm giác giải đáp nghi vấn cho người ta này: "Kỷ tiên sinh là thần y lợi hại nhất trong Minh Nguyệt Thành...à không đúng, là thần y lợi hại nhất trong toàn bộ Lâm Xuyên Quận, không có bệnh mà ông ta không biết trị."

"Họ Kỷ? Không phải tên là Kỷ Hiểu Lam đó chứ?" Tổ An hỏi.

"Kỷ Hiểu Lam?" Thành Thủ Bình gãi đầu một cái: "Không phải."

Tổ An nhất thời lên tinh thần: "Đi, mang ta đi tìm ông ta!"

Thành Thủ Bình tỏ vẻ vô cùng nghi hoặc nhìn hắn: "Cô gia, ngươi không phải là bị Roi Kêu Rên của Nhị tiểu thư đả thương sao, làm sao trông..."

Tổ An đảo mắt nói: "Ta đi tìm Kỷ thần y chính là vì trị thương tổn trên người."

"Nhưng trước đó đại phu trong phủ đã bó thuốc cho cô gia, cô gia tu dưỡng thêm vài ngày là sẽ khỏi, cũng không cần phải đi tìm Kỷ thần y." Thành Thủ Bình nói.

Tổ An mặt xạm lại: "Ngươi là cô gia hay ta là cô gia, nói nhảm nhiều như vậy làm gì, trực tiếp mang ta đi chẳng phải là xong."

"Cô gia bớt giận, cô gia bớt giận, tiểu nhân sẽ mang ngài đi." Trên mặt Thành Thủ Bình lại lộ ra nụ cười nịnh nọt.

Tổ An có chút ngoài ý muốn, tính khí của tên gia hỏa này đúng là rất tốt, như vậy cũng đều không tức giận, vừa rồi chính mình châm chọc y như thế, điểm thịnh nộ của y cũng chỉ có một chút xíu, là bởi vì những năm này ở bên trong Sở Phủ bị san bằng góc cạnh sao?

Hắn thay đổi y phục, hai người liền đi ra ngoài, hắn vốn còn có chút lo lắng không thể tự do ra vào, ai biết thị vệ ngoài cửa chỉ nhìn hắn nhiều thêm một chút, cũng không có ngăn cản hắn đi ra ngoài.

Nhớ tới tràng cảnh vào cửa tối hôm qua, Tổ An không nhịn được hỏi: "Đúng rồi, Đại tiểu thư đâu?"

"Đại tiểu thư giống như đã đi ra ngoài." Thành Thủ Bình đáp.

Trong lòng Tổ An buông lỏng một hơi, không biết vì sao, đối mặt với Sở Sơ nhan và nha hoàn của nàng luôn có một loại áp lực không hiểu: "Đúng rồi, ngươi có biết Tuyết Nhi không?"

Hai mắt của Thành Thủ Bình tỏa sáng: "Tuyết Nhi tỷ ai mà không biết chứ, nàng là nha hoàn thiếp thân của Đại tiểu thư, người đẹp giọng nói lại ngọt, trong phủ có không biết bao nhiêu gã sai vặt xem nàng là tình nhân trong mộng, thiếu gia ngươi nếu như không để ý mà nói, có thể giúp hai ta tác hợp hay không?"

"Ngươi nghĩ cái rắm gì thế?" Tổ An không còn gì để nói, tên gia hỏa này làm sao có tự tin dám động tâm với Tuyết Nhi: "Đừng nói về những việc này, còn có tin tức khác liên quan tới nàng hay không? Ví dụ như nàng là từ nhỏ liền ở trong Sở gia các ngươi sao?"

"Há, cũng không phải!" Thấy đối phương cự tuyệt giúp đỡ tác hợp, Thành Thủ Bình không khỏi có chút sa sút, xem ra cô gia cũng nhìn trúng Tuyết Nhi, nghe nói nha hoàn thiếp thân của tiểu thư đại hộ đều là nha đầu động phòng của cô gia: "Tuyết Nhi tỷ giống như là được tiểu thư cứu trở về ở bên ngoài vào ba, bốn năm trước, về sau nàng nhu thuận hiểu chuyện lại thông minh lanh lợi, rất nhanh liền được tiểu thư bổ nhiệm làm đại nha hoàn thiếp thân."

"Nhu thuận hiểu chuyện?" Tổ An thực sự không có cách nào liên hệ nha đầu miệng lưỡi bén nhọn kia cùng với mấy chữ này, nghe nói đối phương là ba, bốn năm trước mới đến Sở gia không khỏi như có điều suy nghĩ.

"Đúng, nhị phòng tam phòng trong nhà là tình huống như thế nào, có quan hệ thế nào với mạch của lão gia?" Tổ An lại nghĩ tới sự tình phát sinh ở trong từ đường hôm nay, Sở Thiết Sinh và Sở Nguyệt Pha giống như có một loại địch ý không hiểu đối với hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK