Mục lục
Lục Địa Kiện Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đã nói là giữ kín như bưng đâu?" Tổ An siết chặt ngón tay, nhìn Thành Thủ Bình cười dữ tợn.

Thành Thủ Bình lập tức chạy tới đấm lưng cho hắn, nở nụ cười nịnh nọt nói: "Là bởi vì quản gia đến xem xét thương thế của cô gia, phát hiện ra cô gia không có ở đây, liền tra hỏi ta, ta có thể làm sao, ta cũng không muốn."

Tổ An cười lạnh: "Nhưng trước đó ngươi đã luôn mồm đáp ứng ta cái gì?"

Thành Thủ Bình vội vàng nói: "Cô gia, sự tình ngươi đi đến chỗ Kỷ thần y xem bệnh ta cho dù là một chút cũng không nói, mặc kệ quản gia uy bức lợi dụ làm sao, ta cũng đều không có bán ngài."

Tổ An lườm y nói: "Vậy theo ý tứ của ngươi ta còn phải cám ơn ngươi sao?"

"Thực ra ta cũng không có tốt như vậy!" Thành Thủ Bình xoa xoa ngón tay, lộ ra bộ dáng xấu hổ: "Đương nhiên cô gia nếu thật sự muốn ban thưởng cho ta, cũng không phải là không được..."

Tổ An gõ đầu y một cái nói: "Ngươi cho rằng ta đang khen ngươi?"

Thành Thủ Bình ủy khuất chỉnh lại thăng bằng của hai cái búi tóc trên đầu, có chút "u oán" nói: "Cô gia, có thể đừng đánh đầu ta hay không, trước đó cũng đã nói với ngài, dạng búi tóc này rất khó chải."

"Đừng có dùng loại ngữ khí kia nói chuyện với ta!" Tổ An sởn gai ốc một phen: "Đúng rồi, thê tử của ta đi đâu?"

Ra ngoài một ngày, cũng không biết cô nàng kia có nhớ ta không.

"Thê tử của ngươi là ai?" Thành Thủ Bình chớp mắt mấy cái.

Tổ An: "..."

Thành Thủ Bình bừng tỉnh đại ngộ: "Cô gia nói Đại tiểu thư sao, ban ngày nàng mang Bùi gia tiểu thư đi du ngoạn, về sau sau khi trở về biết được sinh ý trong nhà xảy ra chút vấn đề, liền vội vàng đi xử lý. Đại tiểu thư thật sự là vất vả, một nửa cái nhà này đều là do nàng chống lên, cái gì cũng đều không thể thiếu nàng, nếu nàng là nam nhân liền tốt."

Tổ An tức xạm mặt lại: "Cái tên nhà ngươi có phải ngứa da hay không? Nếu nàng là nam nhân, ta phải làm sao?"

"Cô gia, ta không có ý tứ kia." Thành Thủ Bình vội vã rót trà cho hắn một cách nịnh nọt.

Tổ An nhìn bộ dáng này của y liền luôn có một loại xúc động muốn đánh y, đại khái cũng hiểu được vì sao y sẽ từ người bên cạnh Sở Trung Thiên luân lạc tới mức đi đến nhà bếp: "Đúng rồi, vị Bùi tiểu thư kia là có chuyện gì vậy?"

Hắn còn nhớ rõ nữ nhân này, vào thời điểm ở trong từ đường nói đôi câu vài lời liền suýt nữa hại chết hắn, nhưng không biết vì sao, hắn cũng rất khó ghét nàng, cũng không trách hắn không mang thù, thật sự là quá lớn.

"Ầy ~ cô gia ngươi thật là xấu, còn nghĩ đến bạn thân của Đại tiểu thư!" Thành Thủ Bình chớp mắt ra hiệu, cố ý kéo dài thanh âm: "Nhưng Bùi tiểu thư xác thực dung mạo xinh đẹp, vào thời điểm vừa tới nam nhân toàn phủ chúng ta đều có chút không thể chuyển dời ánh mắt, cô gia, ta lạc quan đối với ngươi ~ "

Tổ An không nhịn được nói: "Ngươi không có bị Sở gia đưa vào Kính Sự Phòng trong cung, quả thực là một kỳ tích."

Nụ cười của Thành Thủ Bình cứng đờ: "Cô gia ngươi đừng có làm ta sợ."

Tổ An không thèm phí lời với y: "Ai hỏi ngươi nàng có đẹp hay không, ta là muốn biết tình báo về nàng."

"Nghe nói Bùi tiểu thư là người Bùi thị Hà Đông, đây chính là đại gia tộc truyền thừa ngàn năm, so với Sở gia chúng ta còn uy phong hơn, nàng và Đại tiểu thư chúng ta có quan hệ rất tốt, lần này tới học viện Minh Nguyệt đọc sách." Thành Thủ Bình đáp.

Tổ An sững sờ: "Nàng cũng tới đọc sách?"

Trường tư thục Sở gia này, ngay cả ngoại nhân cũng thu sao, nhưng nghĩ đến quan hệ giữa nàng và Sở Sơ Nhan, cũng cảm thấy thoải mái.

"Đương nhiên, học viện Minh Nguyệt chúng ta thế nhưng là nức tiếng gần xa, không ít người từ các quận khác cũng nghe tiếng mà đến." Thành Thủ Bình không khỏi kiêu ngạo nói.

Tổ An không hiểu học viện người ta lợi hại, tên gia hỏa này kiêu ngạo cái gì, có điều hắn cũng có chút cảm thán, Sở gia lại làm cho thanh danh của trường tư thục lan xa như thế, xem ra cha vợ tiện nghi của chính mình kia là người thích sĩ diện.

Có điều hiện tại hắn không có tinh lực quan tâm những thứ này, mà là hoàn thành nhiệm vụ kia như thế nào.

Kỷ Đăng Đồ quả nhiên là đồ biến thái!

Hắn oán thầm một trận, sau đó mới tiếp tục hỏi thăm: "Đúng rồi, ngươi có biết Ngọc Yên La không?"

"Ngọc Yên La?" Ánh mắt của Thành Thủ Bình sáng lên: "Đương nhiên biết, đệ nhất mỹ nhân Kinh Thành năm đó, không biết là tình nhân trong mộng của bao nhiêu nam nhân."

"Một thư đồng như ngươi cũng không khỏi biết được quá nhiều đi." Tổ An không khỏi nghi ngờ nhìn y.

Thành Thủ Bình hết nhìn đông lại tới nhìn tây một chút, sau đó mới lại gần lặng lẽ nói: "Cô gia, ta nói cho ngươi chuyện này, ngươi cũng tuyệt đối đừng nói cho người khác biết. Lão gia nhà chúng ta năm đó cũng là một trong số những người theo đuổi Ngọc Yên La, đáng tiếc về sau không có thành công."

Tổ An không khỏi giật mình, không ngờ được Ngọc Yên La vậy mà còn có tầng này ngọn nguồn cùng với Sở Trung Thiên, nhưng trong đầu hiện ra thân hình mỹ lệ kia, tuổi tác của nàng rõ ràng không tính lớn, lại là người đồng lứa với Sở Trung Thiên?

"Đúng, mỗi lần phu nhân nhắc tới sự kiện này đều nổi trận lôi đình, lỗ tai của lão gia nhiều lần suýt nữa bị nhéo đứt." Thành Thủ Bình che miệng cười nói.

Tổ An trợn mắt trừng một cái, nếu như trước đó chỉ là hoài nghi, vậy thì bây giờ có thể vô cùng xác định, cha vợ tiện nghi của mình đuổi y đến nhà bếp đã là đầy đủ nhân từ, khó trách sau cùng trong phủ sẽ an bài y làm thư đồng cho ta, cái tên gia hỏa miệng rộng này, khẳng định đến chỗ nào cũng đều không được chào đón.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK