"Ngồi xổm cho tốt, xem sau này các ngươi còn dám đến muộn hay không!" Một vị trung niên nam tử cầm một cây thước, hung tợn trừng đám thiếu niên trên mặt đất kia.
Đỉnh đầu của trung niên nam tử có chút trọc, có điều y vẫn cố gắng chải tóc hai bên theo chiều ngang để che đi phần hói ở chính giữa, đáng tiếc là lượng tóc hai bên không nhiều nên tóc giữa thưa, lộ rõ da đầu.
Phảng phất như là cảm nhận được ánh mắt của hắn, trung niên nam nhân kia quay đầu trừng Tổ An một cái: "Nhìn cái gì vậy!"
y, loại tính khí này!
Tổ An nhất thời không vui, đang định chế nhạo, kẻ bỉ ổi ở bên cạnh...à không đúng, thiếu niên Vi Tác vội vàng tới giật nhẹ ống tay áo của hắn: "Ngươi tuyệt đối đừng đắc tội y!"
Tổ An sững sờ, không nhịn được hỏi: "Sao vậy, y rất lợi hại?"
Vi Tác nhẹ giọng nói: "Người kia là thầy chủ nhiệm Lỗ của trường học chúng ta Đức, ngoại hiệu là Quang Minh Đỉnh, ngày bình thường nghiêm khắc nhất đối với học viên, ngươi thấy cây thước y đánh học viên kia không?"
"Thấy." Tổ An nhìn một học viên bị y dùng thước đánh cho kêu la, vô thức đáp.
"Bên trên cây thước kia khắc một chữ 'Đức', cho nên ngày bình thường y giáo huấn học viên tự xưng là 'Lấy đức phục người ', ăn một thước còn muốn đau hơn so với 'Roi Kêu Rên' của Nhị tiểu thư Sở gia. Y cũng không phải là vị lão sư canh cổng kia, quyền lực cực kì lớn, ngươi cũng tuyệt đối đừng đi chọc y." Vi Tác nhắc nhở.
"Đã là niên đại nào, còn phạt như vậy?" Tổ An đậu đen rau muống không thôi: "Chẳng lẽ không có ai quản?"
"Nói nhỏ chút, nói nhỏ chút." Vi Tác bị dọa vội vàng đến che miệng hắn: "Trường học ngoại trừ hiệu trưởng, thì y lớn nhất, đường đường là cường giả lục phẩm thì ai dám quản? Hơn nữa trong học viện có rất nhiều người tu hành, từng người tâm cao khí ngạo thích gây chuyện, cũng cần một cường giả như y trấn áp, quan phương đối với chuyện này cũng là thái độ ngầm đồng ý."
Tổ An ồmột tiếng, bỗng nhiên hiếu kỳ nói: "Ngươi không phải cũng vừa mới vào học sao? Làm sao biết được rõ ràng như vậy? Ngay cả 'Roi Kêu Rên' của Nhị tiểu thư Sở gia cũng đều biết?"
"Không có gì, trước khi đến đương nhiên phải tìm hiểu thông tin kỹ càng!" Vi Tác không khỏi cười nói, dường như cảm giác được thần sắc kính nể trong mắt đối phương, nhất thời muốn khoe khoang, lại gần đụng vào vai hắn: "Ngươi có biết mười đại mỹ nhân trong trường học của chúng ta hay không?"
Mười đại mỹ nhân?
Tổ An hiếu kỳ: "Mười đại mỹ nhân là những ai?"
Vi Tác nói: "Đệ nhất mỹ nhân đương nhiên là Đại tiểu thư Sở Sơ Nhan, thật sự là tiên nữ hạ phàm, người vừa đẹp, tu vi vừa cao, là tình nhân trong mộng của 99% học viên nam học viện."
Tiếp theo y lại thở dài một hơi não nề: "Chỉ tiếc vài ngày trước nàng đã thành thân, nghe nói còn gả cho một kẻ bất lực nổi danh trong thành, khiến cho không biết bao nhiêu thanh niên tài tuấn trong trường học tức giận muốn tìm hắn quyết đấu, thật không biết cái tên gia hỏa kia tổ phần bốc lên khói xanh gì."
Tổ An bóp ngón tay khanh khách rung động, lộ ra vẻ mặt tươi cười nắm bả vai của hắn: "Ngươi nói cái gì đó, lặp lại một lần nữa."
"Ôi chao ~" Đầu vai đau nhức kịch liệt khiến cho Vi Tác lập tức kịp phản ứng, nhớ lại sự tình vừa rồi nghe được ở cửa trường học, vội vàng cười làm lành nói: "Ta suýt nữa quên ngươi chính là kẻ bất lực kia...a phi phi, huynh đài quả nhiên là nhân tài ngọc thụ lâm phong phong thần tuấn lãng, đẹp trai đến độ có bảy tám phần phong thái của ta, cũng khó trách lại làm cho Đại tiểu thư Sở gia nhìn trúng."
Tổ An không nhịn được nhìn hai cái răng hô bỉ ổi của đối phương, nghĩ thầm mặt của tên gia hỏa này thật dày, ngược lại là có mấy phần phong thái của ta, đồng thời có chút hiếu kỳ hỏi thăm: "Vì sao chỉ có 99% học viên nam thích nàng?"
"Chủ yếu vẫn là tính tình của Đại tiểu thư Sở gia quá lạnh, trời sinh có một loại cảm giác tránh xa người ngàn dặm." Vi Tác đáp.
"Thật sao?" Tổ An nghĩ đến việc nàng lén lút đọc quyển ngôn tình kia, bên miệng hiện ra nụ cười: "Đó là các ngươi không hiểu được nàng."
"Chúng ta đương nhiên không hiểu được." Vi Tác có chút chua chua nói, không phải ai cũng có thể tiếp xúc với nàng ở khoảng cách gần, đương nhiên không hiểu được.
"Trừ Đại tiểu thư Sở gia, còn có ai?" Tổ An không biết đối phương đang suy nghĩ gì, liền tiếp tục hỏi, thám thính thêm một chút tình báo của học viện cũng là tốt.
Vi Tác tiếp tục lên tiếng: "Người thứ hai chính là Bùi Miên Mạn mới chuyển trường đến, dáng người của nàng, chậc chậc chậc, ta nói như vầy đi, bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy nàng đều sẽ liên tưởng đến giường trước tiên, là tình nhân trong mộng của tất cả nam nhân trong học viện."
Tổ An nhớ lại tràng cảnh đánh nhau tay đôi với nàng tối hôm qua, vô thức phụ họa nói: "Ừm, xác thực hung khí bức người."
Vi Tác không khỏi có chút xem thường, ngươi cũng đều chưa có thấy, cũng không biết đang ngây ngất cái gì.
Tổ An đột nhiên nhận ra sự khác biệt: "Vì sao nàng được toàn bộ nam nhân ưa thích, ngược lại là đứng hàng thứ hai?"
"Ngươi không hiểu rồi!" Vi Tác dạy hắn bằng ngữ khí người từng trải: "Dạng vưu vật cực phẩm này chỉ thích hợp làm tình nhân, không thích hợp làm lão bà, loại nữ tử như Đại tiểu thư Sở gia mới thích hợp làm lão bà, cho nên nàng đứng thứ nhất."
Tổ An không nhịn được giơ ngón tay cái lên: "Huynh đài cao kiến! Thứ ba là ai?"
Vi Tác đáp: "Vị mỹ nhân thứ ba chính là lão sư ngoại ngữ học viện..."
"Cái gì? Lão sư ngoại ngữ?" Tổ An không khỏi ngạc nhiên: "Cái thế giới này cũng có học ngoại ngữ?"
Thật sự là tạo nghiệt, kiếp trước liền bị môn học ngoại ngữ này chơi đùa quá sức, kết quả cái thế giới này vậy mà cũng có?