"Tiểu Hi, đi thôi!" Lúc này ở nơi xa truyền đến thanh âm bất mãn của Kỷ Đăng Đồ, hiển nhiên không muốn nhìn thấy con gái một mực nói chuyện cùng với hắn. Kỷ Tiểu Hi le lưỡi, áy náy mỉm cười đối với Tổ An, sau đó vội vàng đuổi theo. Tổ An hậm hực liếc nhìn Kỷ Đăng Đồ một chút, hừ, về sau lão tử mỗi ngày cho ngươi xem thoại bản mọc sừng, lưu lại cho ngươi bóng mờ cả đời. Tổ An ngáp một cái, hai ba ngày này liên tục bôn ba, cơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.