Bởi vì có kinh nghiệm lần trước, hắn biết ăn Tẩy Tủy Đan sẽ bức ra tạp chất trong thân thể, thứ kia vừa dơ vừa thúi, bây giờ ở trong dã ngoại hoang vu cũng không có y phục để thay, thế là hắn cởi hết quần áo, mới nuốt Tẩy Tủy Đan vào.
Hắn nuốt một viên trước, đợi dược lực triệt để tiêu hóa lại nuốt vào viên thứ hai, là một Anh Hùng Bàn Phím, cẩn thận chặt chẽ là yêu cầu nhất định phải có, lỡ như thân thể nhỏ bé này không chịu được dược tính nổ chết thì phải đi nơi nào khóc?
Cảm nhận được toàn thân bắt đầu nóng lên, sau đó bụi bẩn thấm ra từ lỗ chân lông chảy ra trên da, Tổ An trực tiếp nhảy vào trong nước, tạp chất chảy ra một chút hắn liền kì ra, tránh cho lát nữa làm cho mình buồn nôn.
Nhưng liên tục nuốt bốn viên Tẩy Tủy Đan, hắn vẫn còn có chút đánh giá thấp dược tính của thứ này, hắn ngay từ đầu còn rất dễ chịu, nhưng về sau cỗ nóng lên kia càng ngày càng mãnh liệt, dường như mỗi một tế bào đều vỡ tan gây dựng lại, cốt cách, bắp thịt, da thịt của hắn có một loại xúc động muốn vỡ ra dữ dội.
"Xong rồi!" Trong lòng Tổ An dâng lên một cỗ hoảng sợ, ngay sau đó đau đớn mãnh liệt khiến cho hắn mất đi ý thức trong nháy mắt.
Cũng không biết qua bao lâu, đến khi hắn tỉnh lại, hắn phát hiện ra mình còn ở trong nước, bị một tảng đá lớn bên bờ ngăn lại, cảnh vật chung quanh có chút lạ lẫm, hiển nhiên vừa rồi hôn mê trôi theo dòng nước không biết đã trôi đến chỗ nào.
"May mắn vào thời điểm hôn mê vừa rồi không có bị quái ngư nào ăn thịt." Tổ An vội vàng bắt đầu kiểm tra thân thể, phát hiện ra tay chân đầy đủ hết, không khỏi cảm thấy may mắn.
Loại cảm giác đau đớn kịch liệt vừa rồi kia biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một loại cảm giác nhẹ nhàng biến ảo khôn lường, hắn cảm giác được rõ ràng thân thể có chút khác biệt, nhưng lại nói không nên lời chỗ nào khác biệt.
Hít thở một chút không khí, dường như có thể cảm giác được thơm ngọt phá lệ.
"Ồ, trận pháp thứ ba đã được lấp đầy?"
Trước đó vật chất vàng bên trong trận pháp thứ ba còn thiếu một chút, cho nên nghiêm chỉnh mà nói hắn hiện tại mới là đạt tới nhị phẩm tam giai đường đường chính chính.
Có vẻ như tư chất cao một chút cũng có khác biệt, dường như chỉ cần hít thở vật chất vàng bên trong trận pháp cũng đều chậm chạp tăng lên.
Tổ An tự hỏi tư chất hiện tại của mình là như thế nào, trước đó là cấp Đinh hạ đẳng, theo thuyết pháp của kiếp trước hẳn là D -, vậy mình ăn tổng cộng năm viên Tẩy Tủy Đan, nếu như mỗi viên Tẩy Tủy Đan tăng lên một cấp bậc, phía trên D - là D, D+, C, C, C+, ách, không đúng, dựa theo nhắc nhở của bàn phím, tư chất của mình đã tăng lên tới đỉnh cấp, như vậy mỗi viên Tẩy Tủy Đan không phải chỉ tăng lên một cấp bậc, vậy tư chất của mình bây giờ là A+ hay là S?
Phía trên S sẽ còn có S+ hay không?
Không biết tư chất đỉnh cấp trong cái thế giới này đến cùng là cái gì, chỉ có thể từ từ tìm hiểu thêm về nó sau này.
Hắn phóng tầm mắt nhìn tới, cảm thấy thế giới nhìn thấy dường như có chút không giống so với trước kia, hắn có thể nhìn thấy gió lay động lá cây, bươm bướm vỗ cánh, con kiến rung động râu, một thiếu nữ xinh đẹp đang từ từ ló đầu ra khỏi mặt nước, con cá trong nước đang truy đuổi tôm nhỏ...
Ấy, giống như có chỗ nào không đúng?
Hắn vội vàng quay đầu, phát hiện ở dưới nước cách đó mấy mét có một thiếu nữ trẻ tuổi, chắc là vừa rồi có tảng đá lớn chắn ngang, lại thêm hắn hôn mê lơ lửng trên mặt nước, bởi vậy song phương cũng không có phát hiện ra lẫn nhau.
Chỉ thấy hơn phân nửa thân thể của thiếu nữ đều ở dưới mặt nước, chỉ lộ ra đôi vai thon gọn và làn da trắng ở ngực trắng như sữa, miệng đang ngân nga một giai điệu nhỏ không rõ, rung động lòng người giống như chim vàng anh đang hót vậy.
Cánh tay trắng như ngọc khẽ nâng lên, một nắm nước trong veo từ trong lòng bàn tay trượt ra, giọt nước lướt trên làn da mỏng manh của nàng, cuối cùng đáp xuống khuôn mặt thanh tú của nàng. Thể chất của Tổ An bây giờ khác biệt so với trước kia, thậm chí có thể thấy rõ những giọt nước nhỏ trên lông mi của nàng, càng làm cho ánh mắt của nàng sáng ngời rung động lòng người.
Ực ~ Tổ An không nhịn được nuốt nước miếng, chẳng lẽ tư chất đề cao ngay cả chỉ số vận đào hoa cũng đề cao sao?
"Ai ở đó?"
Hiển nhiên, âm thanh hắn phát ra đã kinh động đối phương.
Tổ An vô thức ẩn mình sau tảng đá lớn, không phải là vì hắn sợ, mà bởi vì hắn ngay lập tức nhận ra một vấn đề rất nghiêm trọng, nếu như kiếp trước đụng phải dạng chuyện này, con gái người ta mắng vài câu cũng coi như thôi, nhưng đây là thế giới của người tu hành, người bình thường nào lại sẽ tắm ở nơi dã ngoại nguy cơ tứ phía?
Tu vi đẳng cấp hiện tại của hắn có thể được mô tả là tầng thứ thấp nhất trong giới tu luyện, và xác suất để đẳng cấp của đối phương cao hơn hắn lớn hơn rất nhiều so với xác suất thấp hắn.
Trong trường hợp gặp phải một kẻ độc ác, chính mình dẫm vào vết xe đổ của Mai Hoa Thập Nhị thì sẽ rất oan uổng.
"Cô nương, ta nói ta là đi ngang qua thì có ngươi tin hay không?" Tổ An biết rằng cứ tiếp tục trốn tránh là không được, vẫn nên tranh thủ thời gian giải thích rõ ràng mới thỏa đáng, mấu chốt là hắn thật sự oan uổng.
"Ngươi...ngươi là ai?" Thiếu nữ nhỏ giọng hỏi, bên trong thanh âm cũng xen lẫn bối rối.
Ồ, cô nương này có vẻ khá rụt rè.
Tổ An đảo tròng mắt, liền đáp: "Ta tới đây hái thuốc, vừa rồi bị hung thú truy đuổi rớt vào trong sông, kết quả ngã ngất đi, chờ đến khi ta tỉnh dậy đã ở chỗ này."