Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới ánh đèn trong phòng thẩm vấn, một bàn làm việc có ba người.

Ngụy Thuật bên trái, Nam Cận bên phải, ngồi đối diện Cố Thận thì đang bị còng tay, vặn vẹo cơ thể như một con cá trê, không ngừng nhìn người bên phải nhưng bị cô ấy phớt lờ.

“Địa chỉ ở đâu.”

“Phòng 703, tòa nhà số 13, khu dân cư Bắc Hoàn, thành phố Đại Đằng, khu Thanh Hà - Đông Châu, anh trai đây là kiểm tra hộ khẩu sao?”

Làm theo quy trình hỏi về thông tin cá nhân, Ngụy Thuật cũng gật đầu với người ngồi góc phải máy tính.

Thông tin cơ bản là hoàn toàn chính xác, chàng trai trẻ này không có nói dối.

Ngài Thụ ngồi trước màn hình cầm tách trà nóng, cười cười búng ngón tay.

“Lạch cạch…”

Trong phòng thẩm vấn chiếc còng bằng dây leo đã được nới lỏng ra, tự động hóa thành tro bụi.

Cố Thận nhẹ nhàng thở phào, cử động cổ tay, cuối cùng cũng được thoải mái. Anh cười toe toét hướng về phía camera, thể hiện việc mình muốn cảm ơn đến ông lão kia, nhìn qua cũng có thể biết được ông ấy không phải là người xấu, chỉ còng tay mình chỉ nửa ngày, chỉ hơi chặt chứ không phải bóp cổ anh.

Buổi thẩm vấn đã chính thức bắt đầu, nhưng người thẩm vấn chính là Ngụy Thuật đang ngồi trên ghế và suy nghĩ, trên đường đến phòng thẩm vấn bằng máy bay trực thăng, anh đã đọc hồ sơ của chàng trai trẻ này không dưới mười lần, từ lúc sinh ra đến những sự kiện trọng đại, rõ ràng là một chàng trai trẻ bình thường.

Vào thời điểm đang sử dụng Deep sea, nó đã cung cấp cho anh một đoạn video trên tàu.

Dưới ảnh hưởng của năng lực của A-009, toàn bộ khoang tàu gần như bị phá hủy, không thể thấy các chi tiết cụ thể, chỉ có thể thấy lờ mờ hình ảnh chàng trai trẻ Cố Thận đang cùng A-009 nói chuyện rất bình tĩnh.

Việc này rất hiếm nhưng chưa là gì cả.

A-009 là một kẻ điên, cô ta luôn mất kiểm soát, khả năng của cô ta chưa được nghiên cứu hoàn toàn, ở trước mặt cô ta mà giữ vẻ mặt bình tĩnh là vô dụng, đổi lại nếu là người khác thì bây giờ đã là trở thành một khối thi thể lạnh lẽo.

Trong video chàng trai đó đã khiến cho A-009 “điên cuồng” trở nên bình tĩnh!

Ngụy Thuật từ từ chậm rãi nghiêng nguời về phía trước, gương mặt điển trai duới ngọn đèn lại tái nhợt.

Ở trong phòng thẩm vấn thì đây cũng là một phương pháp gây áp lực lên đối phương.

Ban đầu bắt cậu ta mang còng tay vì đây là đối tượng mang tính “nguy hiểm” chưa thể xác định được, một người có thể “thuần phục” được A-009 thì càng phải cẩn trọng hơn.

Dựa vào kinh nghiệm sau khi xem hồ sơ, đối với những cá nhân có hồ sơ như một người dân bình thường, họ không muốn nhiều người biết về bí mật của họ, rất giỏi ngụy trang, từ chối trao đổi thông tin, mặc dù có thẩm vấn thì cũng không chịu phối hợp. Ngụy Thuật cho rằng đây là một nhân vật khó nhằn nên tốt nhất là phải chuẩn bị cho một cuộc chiến giằng co.

Anh gằn từng từ nói: “Cậu có quyền im lặng, nhưng từng lời cậu nói ra sẽ trở thành bằng chứng trước tòa và được ghi lại trong hồ sơ.”

Chàng trai trẻ vẻ mặt ngơ ngác, ngụy trang không tệ, nhưng ánh mặt của Ngụy Thuật quan sát rất kỹ, thấy đối phương nuốt nước miếng.

Ừm đây là biểu hiện của lo lắng, có tác dụng không?

Ngụy Thuật: “Đêm qua lúc 23 giờ tại đường tàu số 13 đã xảy ra chuyện gì? Chúng tôi đã có video ghi hình rồi, chỉ muốn hỏi cậu thêm chi tiết sự việc.”

“À sir.”

Cố Thận chặn lời anh lại, gãi đầu nói: “Thật xin lỗi nhưng mà tôi khát quá, có thể cho tôi miếng nước uống không?”

Ngụy Thuật nhíu lông mày.

“Sir, anh tò mò về chuyện xảy ra trên tàu sao?” sau khi Cố Thận uống nước, cổ họng hết khát, dù trong lòng sợ hãi nhưng cậu vẫn múa tay chân miêu tả: “Tôi nói với mọi người cái này, con tàu ấy rất đáng sợ, tôi chỉ là một đứa trẻ, lên toa tàu liền nhìn thấy một người đàn ông cao đến mét tám, à không là một người cô gái cao lớn.”

Ngụy Thuật ngạc nhiên khi thấy Cố Thận hào hứng quơ quào tay chân miêu tả sinh động câu chuyện sau khi lên tàu.

Khác với tưởng tượng của mình.

Cậu ta không phải là một người ít nói, từ chối giao tiếp, ngoan cố che giấu mọi chuyện mà là một kẻ bắt nạt, không muốn kể câu chuyện của bản thân mình.

Đã xảy ra một số sự cố nhỏ với đoạn video trên đoàn tàu.

Có vẻ là do năng lực ăn mòn của A-009, Deep sea không thể truy xuất được hình ảnh trong đường hầm, căn cứ vào những chi tiết mà chàng trai trẻ này kể lại, từ điểm đó Ngụy Thuật có thể sắp xếp lại toàn bộ bức tranh đã xảy ra khi đó.

Sau nửa tiếng thì không gian lại rơi vào yên lặng.

Cố Thận ngồi trên ghế, lại uống một ngụm nước lớn, chờ mong hỏi: “Thưa sir, những điều tôi vừa nói thế nào?”

Cậu không hề nhắc đến cô gái mặc đồ trắng và cây thước bạc mà cậu đã cất đi.

Việc giấu diếm này là một cám dỗ, đồng thời cũng là tự bảo vệ mình.

Đối phường hình như không nhìn ra được điều gì khác thường khiến cho Cố Thận cảm thấy hơi thất vọng, xem ra là do khoang tàu bị phá hủy quá nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK