Cuối cùng hai chân Tống Từ đột nhiên dừng lại, làm động tác cúi đầu rồi gõ nhẹ vào trán cậu, trầm giọng nói. “Mũ hơi chật cậu giúp tôi kéo nó ra đi.” Cố Thận có chút bất đắc dĩ cầm lấy mũ. Không thể không nói mũ bảo hiểm thật sự bị xiết rất chặt, cậu dùng sức cả hai tay mới có thể kéo nó ra. Một tiếng "ba". "Hắc hắc hắc, dễ chịu dễ chịu." Ô Nha sảng khoái thở ra một làn khói lớn, trong miệng anh ta vậy mà có một điếu thuốc loại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.