Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cậu không hy vọng cô gái này sẽ bị giam chung với A-009!

“Cảm ơn.” Cố Thận lễ phép đáp lại, vội vàng hỏi: “Tôi có vấn đề muốn hỏi cô là ai?”

Thật ra cậu có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.

Cô gái này là ai, chuyện trên toaa tàu kia là sao, còn rất rất nhiều vấn đề khác muốn hỏi, đếm không hết.

“Tên của tôi là Trữ Linh” như có khả năng đọc suy nghĩ của người khác, tin nhắn của Cố Thận trong nháy mắt đã được đáp lại: “Tôi biết cậu có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng hiện tại không phải là thời điểm thích hợp, người muốn giết cậu đang trên đường tới đây.”

“ ? ? !”

Một câu lại nặng như búa tạ.

Bàn tay gõ chữ của Cố Thận cứ cứng ngắc trên bàn phím, đầu óc nhất thời không hoạt động nữa.

“Tình huống trước mắt sẽ rất nguy hiểm. Tiếp theo thông tin sẽ bị chặn lại, không có mạng nên tôi sẽ tìm cách khác để liên lạc với cậu.”

Cậu đang cố gắng tiếp thu khối lượng thông tin lớn kia, khung chat với Trữ Linh vẫn là tin nhắn chia tay lúc lên tàu.

“Cố Thận hãy sống sót.”

Tếng “xẹt xẹt” phát ra từ bóng đèn sợi đốt và ánh sáng chập chờn từ màn hình máy tính.

Trong nháy mắt bỗng sập nguồn.

Cả phòng ngủ chìm trong bóng tối.

Cố Thận lập tức đứng dậy vén rèm cửa, nghiêng mình nhìn xuống, thấy đèn đường đều đã tắt, trong mắt có thể nhìn thấy được chỉ có một mảng tối bao trùm lấy xung quanh.

Có người đang muốn giết mình.

Những người đó chắc đã bắt đầu ra tay rồi cắt điện là bước đầu tiên.

“Meo meo.”

Trong bóng tối lại vang lên tiếng mèo kêu, con mèo Quất Tử lười biếng khi nãy còn nằm ngủ, không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh Cố Thận, dụi dụi đầu vào ống quần của cậu.

Trong đầu hồi tưởng lại câu nói khi nãy của Trữ Linh.

“Tôi sẽ dùng cách khác để liên lạc cùng với cậu.”

Cố Thận ngây cả người nói: “Chẳng lẽ nào?”

Con mèo Quất Tử chỉ lạnh lùng gật đầu, đồng thời nâng móng vuốt của mình chỉ vào hướng cửa ra vào.

Kèm theo tiếng “thùng thùng thùng”, tia khói lửa xẹt xẹt từ ngoài tràn vào trong, khóa cửa đang bị ăn mòn, chiếc khóa cửa dân dụng chống trộm cũ kỹ của khu dân cư không thể nào chống lại được loại ăn mòn này, khung cửa runng lên, vị khách không mời rất nhanh sẽ tiến vào bên trong.

“Meo meo.”

Cửa sổ bị mở tung ra, Quất Tử nhẹ nhàng nhảy lên cửa sổ, ý muốn Cố Thận nhanh chóng hành động đi.

“Có nhầm không vậy, đây là tầng 7 đó”

Mặt của Cố Thận biến sắc.

Quất Tử meo meo một tiếng rồi nhảy xuống, nó vững vàng đáp bằng hai chân xuống một dàn điều hòa của máy lạnh được đặt bên ngoài, lạnh lùng quay qua nhìn Cố Thận.

Cố Thận hít một hơi thật sâu, mắt liếc nhìn khung cửa có thể bị phá hủy bất cứ khi nào, đành nhanh chóng đưa ra quyết định, lựa chọn nhảy ra khỏi cửa sổ.

Không có nhiều thời gian để chần chừ, nếu không quyết định sẽ không kịp.

Kỹ năng của cậu cũng không tệ, đi đến cạnh cửa sổ, nhẹ nhàng nhảy xuống, dùng dàn điều hòa của máy lạnh làm bàn đạp, chụp lấy một ống cũ, giẫm lên một bức tường ngoài của tòa nhà cũ, đặt nửa chân lên viên gạch.

“Đã thành công rồi”

Cố Thận nhẹ nhàng thở ra, lúc cậu nghỉ ngơi một chút thì trượt dọc theo đường ống lúc nãy, Quất Tử mêo lên một tiếng, muốn cậu nhanh chóng leo lên phía trước.

Đường leo lên phía trước vậy phía dưới là ngõ cụt sao?

Cố Thận không do dự, vội vàng cùng Quất Tử leo lên.

“Đùng!”

Ngay sau đó một luồng khí và tiếng nổ truyền đến từ phía dưới chân, phá tan cửa kính, sóng nhiệt tràn ra kèm theo những âm thanh nhỏ kêu gào thảm thiết, nhưng chưa kịp thoát ra đã chìm vào trong biển lửa.

Sắc mặt của Cố Thận thay đổi, bây giờ nó tái nhợt.

Ngọn lửa dâng lên khiến cho xung quanh tỏa ra ánh sáng rực đỏ, đường ống dẫn cũng nóng đến phỏng tay, nhưng dưới áp lực và nguy hiểm, Cố Thận leo nhanh nhẹn đến lạ thường. Tòa nhà cũ chưa hoàn thành có mười một tầng, sau khi leo đến nóc tòa nhà, có một sân thượng rộng, nào là quần áo, chăn mền lộn xộn được chất đầy trên mái tôn của sân thượng, bị làn gió nóng thổi bay phấp phới.

“Còn có luật sao? Còn có pháp luật không?”

Cố Thận không thể tin vào hình ảnh trước mắt mình.

Cậu đang đứng trên mái nhà, cúi đầu xuống nhìn bên dưới bỗng nhiên cảm thấy chóng mặt.

Những kẻ này bị điên rồi, hành động của bọn chúng không đơn giản chỉ là đột nhập giết người mà còn muốn cho nổ tung cả tòa nhà này hay sao?

Thình lình một tiếng nổ to phá tan sự yên tĩnh của màn đêm, rất nhiều người bị cho tiếng nổ làm tỉnh giấc, lúc này lửa đã tàn đến tòa nhà cũ kỹ này, có thể thấy được rất gần. Đứng từ trên cao của tòa nhà cũ kỹ này thì bên dưới đã chìm trong biển lửa, xung quanh những ngọn lửa cháy lượn lờ như bóng ma chập chờn, thực sự giống ảo ảnh của địa ngục.

Nhưng thảm hoạ thực sự không phải chỉ là trạn hỏa hoạn lớn này.

Lúc người dân tỉnh dậy họ bắt đầu gọi điện thoại nhưng đều không được, không biết là vì lý do gì, tín hiệu sóng điện thoại rất kém, cả nguồn điện và mạng internet đều bị cắt đứt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK