“Thế hắn là ai?” Trần Một đột nhiên mở hai mắt, không thay đổi sắc mặt nói: “Dù sao cũng không thể là tên chính khách đạo đức giả nào đó bỏ rơi vợ con được.” Vẫn còn quá trẻ tuổi. Một khắc đó Trần Một mở miệng, Cố Thận đã biết lão hồ ly đã thắng ván cờ này. “Thật sao? Cậu thừa nhận “hắn” có tồn tại rồi.” Chu Tề Nhân nâng hai tay chống cằm, ý vị thâm trường nhìn Trần Một. Thật ra ngay từ đầu cuộc thẩm vấn này đã là một canh bạc. Kiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.