Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Thận day day ánh mắt, xác định bản thân không nhìn nhầm.

Chính xác mà nói, giờ này khắc này, mèo cam đang nằm trong lòng của cô gái mặc áo gió ngồi ngoài ban công, không chút cầu tiến liếm bộ lông. Hiển nhiên là ngồi không yên, nhưng ngại vị sinh vật cấp nào nào đó phát ra uy áp quá lớn, không dám tự tiện rời khỏi.

Cố Thận bị doạ sợ rời khỏi chăn: “Đại ca, cô vào bằng cách nào?”

Nam Cận thích ý nằm trên xích đu, bên trên bàn trà nhỏ hình tròn trong suốt bày bánh mì nướng, trứng chiên và cà phê. Cô giờ phút này cầm một tờ báo, tắm trong gió nhẹ ánh mặt trời ấm áp.

Cô gái mặc áo gió bình tĩnh hỏi lại, giọng điệu muốn bao nhiêu tự nhiên thì có bấy nhiêu tự nhiên: “Tôi trả tiền thuê phòng, vì sao tôi không thể đến?”

“…”

Trong khoảng thời gian ngắn, Cố Thận thật sự không lời nào chống đỡ.

“Tối hôm qua anh đi đâu.” Nam Cận nhấp một ngụm cà phê, đột nhiên hỏi.

Cố Thận gãi gãi đầu: “Ra ngoài mua một chút đồ, sau đó ngủ, mấy ngày nay thật sự quá mệt mỏi.

Để tay lên ngực tự hỏi, lời này là lời nói thật.

Mấy ngày nay quả thật quá mệt mỏi.

Sau khi hành động tối qua chấm dứt, Cố Thận trở lại căn hộ đã là rạng sáng. Có thể là vì sử dụng Thước chân lý, cả thể xác và tinh thần anh đều mệt mỏi.

Câu trả lời này không có kẻ hở, Trử Linh đã giúp anh xoá đi hình ảnh ra vào căn hộ.

“Ừm” quả nhiên Nam Cận khi nãy chỉ là thuận miệng hỏi, cô đột nhiên lại hỏi: “Một tin tức tốt, một tin tức xấu. anh muốn nghe tin tức nào trước?”

Cố Thận nhẹ nhàng thở ra: “Vậy thì nghe tin tức tốt trước?”

“Án điều tra vụ hoả hoạn đã có đột phá.” Nam Cận khép lại tờ báo, quay đầu nhìn thiếu niên: “Đêm qua có người muốn huỷ thi diệt tích, bị chúng ta bắt được.”

“Oh” Cố Thận với vẻ mặt không tỉnh ngủ, khó hiểu hỏi: “Chúng ta là chỉ?”

“Bởi vì anh, thầy cố ý điều hai người có sức chiến đấu mạnh từ thành thị khác đến khu Thanh Hà.”

Cố Thận nghe mà cảm thấy da đầu phát tê.

Ngay đến Nam Cận cũng gọi là người có sức chiến đấu mạnh, thì nên có bao nhiêu khủng bố chứ. Người đuổi theo tối hôm qua là một người.

Còn một người, hẳn là đến lúc anh rời khỏi cũng chưa gặp.

Nhìn thấy phản ứng của Cố Thận, Nam Cận cảm thấy thật hài lòng, cô thản nhiên nói: “Anh cũng có thể gọi bọn họ là sư huynh, sư tỷ.”

Cố Thận có chút ngơ ngác.

“Ngày xét duyệt của Sở tài quyết đã định ra rồi, vào 15 ngày sau.” Nam Cận giống như đang nói đến chuyện nhỏ không cần để ý: “Hai vị sư huynh sử tỷ này là đến huấn luyện đặc biệt cho anh.”

“Này này này.”

“Huấn luyện đặc biệt là cái quỷ gì?!”

Chuyện này hoàn toàn ngoài dự liệu của Cố Thận, anh gắng gượng nở nụ cười: “Đại ca à đại ca! Cô đã quên rồi sao, trước đó không phải nói với tôi, chuyện xét duyệt này không quan trọng sao? Thụ tiên sinh không phải sớm đã nhìn trúng tôi sao?”

“Chuyện này quả thật không phải là ý của thầy…”

Nam Cận bất đắc dĩ nói: “Không biết vì cái gì, thầy ký thác kỳ vọng rất cao vào anh, hơn nữa cực kỳ tự tin. Lão nhân gia ngài giống như cảm thấy, không cần làm cái gì cả, anh sẽ làm cho cả Sở tài quyết chấn động.”

Cố Thận yên lặng nghĩ.

Từ ý nghĩa nào mà nói, thật đúng là như vậy.

Nếu cái gì cũng không làm, anh sẽ trở thành người mới có thành tích xét duyệt không vào đâu nhất từ trước đến nay, không có tiền lệ.

Đến lúc đó, mọi người đâu chỉ chấn động?

“Ý của thầy là để hai vị sư huynh sư tỷ hỗ trợ điều tra án hoả hoạn, không nghĩ tới sau khi bọn họ xem xong hồ sơ đều tranh giành muốn gặp người mới có thiên phú dị bẩm là anh.” Nam Cận nhún vai: “Lúc trước bọn họ xét duyệt đều là quái vật cấp A. Muốn gặp xem thử người mới kinh động “Lệnh đặc xá" có bao nhiêu biến thái. Cực kỳ hợp lý chứ?”

“Cực kỳ hợp lý.”

Thanh âm Cố Thận lập tức ủ rũ xuống.

Cậu đại khái có thể đoán được, vì sao trong một đêm Nam Cận đã thay đổi thái độ đối với chuyện “Xét duyệt”.

Không khó nhìn ra, nhân mạch của Thụ tiên sinh trong Sở tài quyết có địa vị cực cao.

Nếu không, cũng không có khả năng làm nhân vật lớn trong nghị viên xuất động lệnh đặc xá.

Nhưng cố tình vì chuyện sử dụng “Lệnh đặc xá”, tất cả mọi người của một mạch này bị bắt thừa nhận áp lực rất lớn. Nếu không đoán sai, sau khi bảo lãnh cậu Thụ tiên sinh chưa từng xuất hiện thêm lần nào là vì làm việc với Sở tài quyết về việc “Lệnh đặc xá” dẫn đến một trận tranh luận, cần ông tự mình đi giải quyết.

Không biết đã xảy ra biến cố gì.

Về việc tranh luận về Lệnh đặc xá, cuối cùng về tới việc “Xét duyệt” năng lực siêu phàm. Nếu cậu có thành tích xuất sắc nổi trội, vậy việc sử dụng lệnh đặc xá bảo vệ nhân tài có thể thuận lý thành chương.

Đổi một cách nói khác.

Lấy được cấp S, mọi người đều sẽ câm miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK