"Con ngày hôm nay tới thăm ta không phải vì mục đích đó sao?" Triệu Tây Lai mỉm cười giơ tay ra dấu cho Triệu Khí đứng gần lại một chút, bàn tay của ông lão hơi xoa lên cổ chính mình, nói: "Ta đã già rồi, không có sức phản kháng, con đeo dây chuyền cho ta, ta rơi vào giấc ngủ say. . . không lâu nữa, tinh thần cũng sẽ bị trục xuất. Dùng câu con mới nói khi nãy, đây không gọi là giết người." Triệu Khí thẫn thờ nhìn cha của mình, vô thức đừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.