Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng với mong đợi có thể đạt cấp S mà nói, bốn tiếng vẫn chưa tìm hiểu xong “Kinh Trập” thật sự hơi lâu.

Tin tức này truyền ra ngoài, có khả năng sẽ tạo nên ảnh hưởng xấu đối với kết quả xét duyệt Cố Thận.

La Nhị làm người tạo giấc mơ, vẫn có thể cảm nhận được một ít hướng đi của thế giới trong mơ. Cô phóng thích lực tinh thần bắt đầu tra xét, phát hiện giờ phút này tinh thần của Cố Thận thả lỏng dị thường. Căn bản không giống như dáng vẻ đang tìm hiểu Kinh Trập.

“Sao thằng nhóc này có vẻ như đang ngáy?”

Chung Duy có chút há mồm.

Ngay sau đó, tinh thần lực thư thả đó từ từ ngưng tụ, đây là điềm báo của việc sắp tỉnh lại.

“Bốn tiếng ba mươi chín phút.”

Anh liếc mắt nhìn thời gian.

“Nếu là người siêu phàm hệ tinh thần cấp “S” thì thật sự có hơi chậm.”

Thành tích này, nếu so sánh với những người hệ tinh thần khác, thật sự là quá mức bình thường.

“Không sao, chỉ cần tìm hiểu được là tốt rồi. Năm đó tôi còn mất tới tám tiếng mà.” La Nhị nhíu mày: “Con đường của Cố Thận còn rất dài.”

Trên mặt cô biểu hiện thần sắc nghiêm nghị, nghiêm túc nói: “Nhớ rõ, chuyện hôm nay không được truyền ra ngoài. Thời gian tìm hiểu “Kinh Trập” có thể sẽ ảnh hưởng đến kết quả xét duyệt của Sở tài quyết.”

"A."

"Hắt xì!"

Sau khi hắt hơi, Cố Thận tỉnh lại.

Hình ảnh cuối cùng trong ký ức là một bóng đen mờ mơ hồ và vô tận các mã số hiệu bay tán loạn. Dường như mộng cảnh của Tiết Kinh Trập còn chưa hoàn toàn sụp đổ, Trử Linh đã cắt đứt liên kết tinh thần với cậu, ngay sau đó cậu liền chìm vào giấc ngủ sâu.

Mà sau khi tỉnh lại.

Điều đầu tiên cậu nhìn thấy là một cặp kính râm che gần hết các đường nét trên khuôn mặt, nhưng vẫn toát lên vẻ tươi tắn và ưa nhìn.

Chỉ là chủ nhân của khuôn mặt xinh đẹp giờ phút này có vẻ mặt tràn đầy ghét bỏ, ôm đao và một góc áo gió, muốn cách cậu càng xa càng tốt.

Có đến như vậy không, không phải chỉ là một cái hắt hơi thôi sao, Cố Thận âm thầm xoa xoa trái tim, trong lòng dựng ngón giữa cho nữ nhân xấu xa đó.

“Cố Thận, anh tỉnh dậy rồi.”

Nghe được giọng nói của sư tỷ, Cố Thận hoàn toàn tỉnh táo lại.

Trong mộng cảnh không hề có khái niệm về thời gian.

Cậu đã mất bao lâu để tỉnh dậy sau giấc mơ về “Kinh Trập”?

Sẽ không thực sự phá vỡ kỷ lục nhanh nhất được Sở tài quyết ghi lại chứ?

"Sư tỷ." Cố Thận gãi gãi đầu, "Tôi đã ngủ bao lâu rồi?"

“Không quá lâu, khoảng bốn tiếng mấy đồng hồ.” La sư tỷ nhẹ nhàng sơ lược.

Cố Thận nhẹ nhàng thở ra.

Vẫn tốt vẫn tốt.

“Tiểu Cố.” Chung Duy sư huynh tới gần, quan tâm hỏi: “Vừa rồi trong mộng cảnh kia anh nhìn thấy cái gì?”

Tiểu Cố, thật lâu không có người xưng hô như vậy với cậu.

Cố Thận cũng không cảm thấy phản cảm, suy nghĩ một chút rồi thành thật trả lời: "Tôi nằm mơ thấy mình đi tới một cánh đồng hoang vu rất lớn. Phong cảnh ở đó rất đẹp, có rất nhiều cỏ, nhìn không thấy tận cùng, sau đó một trận mưa rơi xuống."

Nếu cậu đã nguỵ trang lĩnh ngộ Kinh Trập trong bốn tiếng đồng hồ, thì lúc này nhất định phải giả ngu một chút.

Đây là sở trường của Cố Thận.

Cậu thuật lại một cách sống động cảnh trong Kinh trập, sau đó mơ hồ kể lại chi tiết về việc cậu giác ngộ, giả vờ tỉnh tỉnh mê mê, đánh bậy đánh bạ.

Tường thuật xong, Cố Thận đem kết quả biểu hiện ra: "Sư tỷ, trong mộng cảnh kia tôi tựa hồ đã lĩnh ngộ được một thứ gì đó rất lợi hại."

Phương pháp thở của Tiết Kinh Trập đã khắc thật sâu vào đáy lòng.

Nói xong, Cố Thận dựa theo tiết tấu hô hấp trong đầu, khí tức trong nháy mắt giảm xuống, hai mắt rạng rỡ tỏa sáng, cậu có thể cảm nhận rõ ràng linh lực của mình ngưng tụ lại.

Hơn nữa, có một dòng điện trong suốt, ấm áp mờ nhạt chảy chậm ở phía sau đầu.

"Ừm, không tệ."

La sư tỷ gật đầu: "Đây là 'Thứ' tôi muốn đưa cho anh, phương pháp hô hấp này tên là Kinh Trập. Nhớ kỹ, trong lần huấn luyện đặc biệt tiếp theo, anh nhất định phải làm phương pháp hô hấp này trở thành bản năng của anh. Mấy ngày nay ăn uống nghỉ ngơi, bất kể làm gì đều phải duy trì khí tức của Kinh Trập."

Thì ra là thế.

Cố Thận âm thầm gật đầu, nếu như anh thay thế khí tức nguyên bản bằng khí tức "Kinh Trập", như vậy thì tinh thần lực cằn cỗi không chỉ ổn định hơn mà còn tăng lên từng ngày.

Không thể không cảm khái, Cố Trường Chí dựa vào chính bản thân tự mình sáng tạo ra phương pháp thở này, thực sự là một thiên tài hiếm có!

Cố Thận đột nhiên nghĩ tới một chuyện nữa.

Nếu thời gian lĩnh hội quyết định tiềm năng tinh thần, mình đã dùng tới bốn giờ, liệu có quá dài không?

Sư tỷ dạy "Kinh Trập", có lẽ là vì muốn nhìn ra tiềm lực của cậu.

Vì vậy Cố Thận cẩn thận thăm dò hỏi: "Sư tỷ, tôi ngủ có phải hơi lâu hay không?"

La sư tỷ liếc mắt nhìn anh.

"Anh là người thông minh, hẳn là đoán được. Thời gian lĩnh ngộ Kinh Trập có quan hệ với tiềm lực." Cô nhàn nhạt nói: “Lĩnh ngộ Kinh Trập cần bốn tiếng, coi như thuộc tầng thấp nhất của hệ tinh thần. Vấn đề này thì không cần nói với thế giới bên ngoài.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK