Hắn ta định bước về phía trước, bống vẻ mặt nghiêm lại. Cái hố ở sau lưng… hình như có âm thanh lanh lảnh truyền đến. Hắn ta không nghe nhầm, đó là tiếng vũ khí sắt va vào nhau. Thiết Ngũ cau mày quay đầu lại nhìn, “thi thể” dường như đã giập nát, máu tươi chảy thành vũng đó lại chậm rãi vươn tay ra, nắm lấy một thanh kiếm đâm xuyên ngực, từ từ rút ra. Vẻ mặt Thiết Ngũ vô cùng kỳ quái. Chưa chết sao? Sao lại có thể! “Vù…” Tiếng xé gió cực nhỏ....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.