Cố Thận mở hai mắt ra, thoải mái nâng hai tay của mình lên, không còn bị cát lún bó chặt nữa, nó không hề chôn cậu xuống dưới sa mạc mà giờ đây cậu đang đứng trên một cồn cát nhỏ, nếu lúc nãy không đào hố sẽ không thấy được. Thế giới này bao quanh là bão cát, không thấy bến bờ, khiến người khác cảm thấy tuyệt vọng. “Mười phút.” Cố Thận nhìn về phía Trữ Linh, lẩm bẩm nói: “Tôi tìm thấy được đặc tính mộng cảnh của Sands of time rồi.” Thời gian thực trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.