Cố Thận cười cười: “Tác dụng tâm lý mà thôi, đừng cho là thật.” “Chuyện là…” Cô gái bắt đầu đùa nghịch ngón tay, tựa như đang cân nhắc gì đó. Vài giây sau, cô lấy dũng khí nói: “Bác sĩ Tiểu Cố, tối nay anh có thời gian không?” Cố Thận giật mình. “Lần trước thật ra…” Khúc Thuỷ nói càng về sau thanh âm càng nhỏ, khuôn mặt cũng càng đỏ. Cố Thận lúc này mới nghĩ ra. Lần trước, Khúc Thuỷ nói thời gian không còn sớm, không dám đi đêm một mình. Chị Tiểu Tân nói,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.