Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối phương hành động rất đơn giản, tuỳ tay là có thể đốt cả một tòa nhà, phần trăm cao là một kẻ coi thường sinh mạng của bản thân giống như đó là một con kiến nhỏ nhoi là chuyện bình thường.

Trong nháy mắt sau khi suy nghĩ, Cố Thận quyết định sử dụng sân thượng này thành một bẫy đao ở đầm lầy.

Mà “kẻ đột nhập” này với tốc độ khủng khiếp tự lao vào vũng bùn, ở trong giờ phút này, nhìn qua như là một người tìm chết cam tâm tình nguyện bị chặt làm trăm ngàn mảnh đang ở trong trạng thái pause lại, chủ động cắt bản thân ra ——

Một chùm máu tươi phun ra.

Còn có một mảng máu nóng hổi trên mặt của Cố Thận.

“Tí tách.”

“Tí tách.”

Máu tươi rơi xuống.

Cố Thận một tay nắm lấy cây thước, tay còn lại thì lau lau vết máu trên gò má, lửa cháy hừng hực, cánh cửa ở lối đi duy nhất đã bị phá nát, nhưng phiền phức vân chưa hết vẫn còn người kia ở hướng đông nam, phía trên của mái nhà.

Thời gian trở nên thong thả hơn.

Bây giờ một giây đối với Cố Thận cũng đã dài như một giờ vậy.

Cậu có thể nhìn thấy rõ từng góc độ của tấm ga trải giường đang bay trên mái nhão từng khoảnh khắc khi lốm đốm lửa li ti bay lên. Mắt như nhìn thấu tất cả và cảm nhận được vạn vật xung quanh.

Sau khi cầm Thước chân lý, suy nghĩ trở nên rõ ràng, nhưng trở nên chết lặng.

Cổ lực lượng này, có thể nói là món quà thần linh ban tặng. Nhưng không biết chừng là sẽ phải tiến hành một giao dịch với quỷ dữ, một khi sở hữu nó thì bạn đang đối mặt với vực thẳm, vực thẳm đó cũng đang dòm ngó bạn.

Con mèo Quất Tử đã im lặng, không còn nói gì, hành động như một con chim nhẹ nhàng đứng trên vai của Cố Thận, mắt của nó vẫn lóe sáng, quan sát Cố Thận lúc này.

“Người này chết rồi.”

Cố Thận nhìn vào mớ hỗn độn và máu đông ở trước mặt, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ đó chính là.

“Là tôi làm.”

Tiếp theo là sự hoang mang kéo dài.

“Sao?”

Trong một thời gian dài, vô số suy nghĩ đã bị cắt đứt, các câu hỏi cứ lập đi lập lại, nhưng đáp án vẫn như trước.

“Là anh ta tự ngã vào.”

Cố Thận thở dài một hơi, cảm giác toàn bộ sức lực trên người đều bị vắt kiệt như đã trải qua một thế kỷ, nhưng đời thật thì thế giới này chỉ mới trôi qua 20 giây.

20 giây sau.

Cố Thận lau máu tươi trên hai gò má của mình, yên lặng nhìn "người đuổi giết" thứ hai xuất hiện ở cuối tầm nhìn, bị hình ảnh đẫm máu này làm cho khiếp sợ.

Muốn giết mình có tận hai người.

Mình vừa giết một tên, là kẻ có năng lực cường hóa vật lý, tăng cường sức mạnh cho bản thân, từ cách phá khóa cửa đã có thể hiểu được.

Đó là một người thô lỗ.

Mà hiện giờ người trước mắt mình lại là một hình ảnh đối ngược, một người gầy yếu không quá cao lớn

Người lúc trước cố gắng phá cửa nhà mình chắc là kẻ này.

Mình nghe được tiếng cửa bị ăn mòn nên chắc hắn ta cũng sở hữu loại năng lực này, vậy phóng hỏa và gây ra hỏa hoạn cũng là do hắn ta.

Cố Thận chậm rãi nhìn lại.

Ở cuối hiên khi thấy đồng đội của mình chỉ còn lại những mẫu thịt vụn, thì gã đàn ông ốm yếu mặt tấi nhợt, giọng nói run run.

“Đùa cái gì vậy?”

Hắn ta nghi ngờ hình ảnh trước mắt mình.

Tất cả này đều là thật sao?

Ở trên sân thượng, phía sau cậu ta có hàng nghìn lưỡi đao khí đang lơ lửng, cậu ta tay cầm cây thước, lạnh lùng nhìn mình, chỉ đứng đó nhìn chằm chằm, cũng khiến cho mình cảm thấy được một áp lực rất lớn đè xuống.

Kẻ này làm sao có thể là người bình thường được?

“Hắn ta đang sợ hãi.”

Cố Thận nhìn ra được cảm xúc trong mắt của đối phương.

Là sợ hãi sao?

Sợ mình hay là sợ chiếc thước này?

Cậu chậm rãi nhìn cây thước bạc, từ hình ảnh phản chiếu trong thân màu bạc của cây thước, mới có thể thấy được hình ảnh của bản thân mình lúc này, một khuôn mặt vừa quen vừa lạ, bởi vì trong mắt của mình mang một sát khí đáng sợ.

“Giết nhiều người như vậy.”

“Ngươi đáng chết.”

Cố Thận nghe được âm thanh của chính mình như phát ra từ lòng ngực.

Lần này hình ảnh hiện lên trong đầu cậu lúc này là những gì cậu thấy cúi xuống nhìn dưới tầng sân thượng vừa rồi, vụ nổ xảy ra, những người dân vô tội bị ngọn lửa nuốt trọn, cháy thành than.

Giọng nói lắng xuống.

“Vù!!”

Ánh sáng bạc của cây Thước chân lý lại đột nhiên phát ra, tỏa ra sáng cả một vùng cuối hành lang bóng tối.

Đêm tối bỗng nhiên biến thành ngày.

Dưới sức mạnh của Thước chân lý thì dù là con người có siêu năng lực hay sức mạnh cũng chỉ là một con kiến nhỏ bé.

Bỗng nhiên gã đàn ông đang sợ hãi kia bỗng nhiên tự bốc cháy, thậm chí còn lăn ra đất, hắn ta muốn dập tắt đi ngọn lửa kỳ lạ này, nhưng nó càng lúc càng bùng cháy, cứ như ngọn sóng bao trọn lấy hắn ta.

Một ngọn lửa hung dữ cháy trên cả người của hắn ta nhưng không hề lan ra. Mặc dù hắn ta đang đứng cạnh những tấm ván gỗ xếp chồng lên nhau ở trong góc, nhưng bên cạnh chỉ tỏa ra những lốm đốm lửa rồi tắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK