Hai vị “nhân vật lớn” đứng trên tầng hai thu hồi tầm mắt, chậm rãi rời khỏi. Xung quanh sàn nhảy có không ít “người đứng xem”, họ đều đang thưởng thức điệu nhảy không quá thuần thục của hai người, hơn nữa trên mặt đều lộ vẻ say mê và nụ cười say đắm. “Anh giậm chân tôi.” Lục Nam Cận nhẹ giọng nói: “Đây là lần thứ ba rồi.” “Xin lỗi, xin lỗi. Nhưng nếu nói đến giậm chân thì e rằng chúng ta như nhau thôi.” Tống Từ thấp giọng ho khan, mỉm cười ngượng ngùng. Anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.