Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chung…Chung tiên sinh!”

Đội trưởng phụ trách bảo vệ hiện trường nhận ra thân phận của thanh niên này, hắn lập tức nghiêm người hành lễ.

Trận hoả hoạn bất thình lình này dường như có liên quan rất lớn.

Lúc đầu tới hiện trường nhân viên bảo an chỉ nhận được mệnh lệnh gồm bốn chữ: bảo hộ hiện trường. Tin tức khác một chữ cũng không biết, chỉ biết tối nay sau khi thay ca, án mạng này sẽ được một tổ chuyên án cường đại tiếp quản.

Đội trưởng biết được nhiều tin tức hơn một chút, biết được nhiều hơn một bức ảnh.

Đó chính là ảnh chụp Chung Duy.

Trong lời đồn hắn là người tiếp quản tổ chuyên án, cái gọi là người phụ trách chính là người trẻ tuổi nhìn có vẻ yếu đuối trước mặt.

“Ừm.”

Chung Duy gật đầu với đội trưởng lễ phép, xem như gặp mặt rồi vươn tay lấy giấy chứng nhận, tự giới thiệu bản thân với những nhân viên bảo an khác: “Tổ chuyên án, Chung Duy.”

“Ngài đã tới từ sớm rồi?”

Đội trưởng cười khổ một tiếng, thanh âm vừa rồi thật làm cho ông sợ hãi, còn tưởng sơ xuất ở chỗ nào.

May mắn là người một nhà.

“Vừa mới đến.” Chung Duy không giải thích, chỉ nhàn nhạt mở miệng: “Nhóm đồng nghiệp nhận việc còn chưa tới, tôi tới hiện trường dạo qua một vòng.”

Trên thực tế, hắn vẫn luôn thủ ở chỗ này.

Chẳng qua là nhân viên bảo an không phát hiện mà thôi.

Án kiện này có liên quan đến người siêu phàm, nhận được thông báo Chung Duy liền đi đến toà nhà cũ trước. Tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn trướ khi chuyên viên Sở tài quyết tới.

Sau khi Chung Duy xuất hiện.

Lấy đường cảnh giới làm đường biên, mọi người hai bên trở nên lặng lẽ dị thường.

Mấy nghiên cứu viên mang đồ phòng hộ và mặt nạ bảo hộ nặng nề động tác cứng đờ một chút. Điều này mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Chỉ có người cầm đầu là không có gì khác thường, trấn định như cũ. Chỉ chậm rãi thu tay, lấy lại giấy chứng nhận.

“Chung Duy tiên sinh, vừa kiểm tra rồi, con dấu xác nhận của bọn họ không có vấn đề.” Đội trưởng cảm nhận được sự khác thường, ý bảo đội viên một lần nữa kéo lại đường cảnh giới.

“Ồ? Con dấu thì không có cách nào làm giả rồi.” Chung Duy đi đến trước mặt nghiên cứu viên cầm đầu: “Nếu là thật, để tôi kiểm tra một lần nữa là được.”

Hắn đưa tay, ý bảo giao giấy chứng nhận ra.

Đối phương thong thả đưa ra.

Một khắc giao thủ đó.

Từ trong mặt nạ bảo hộ phát ra tiếng cười nặng nề.

“Xẹt” một tiếng, giấy chứng nhận nháy mắt nổ tung, giống như nhà ảo thuật làm pháo hoa nở rộ.

Ngọn lửa đột nhiên nổ tung!

Một màn này xảy ra không hề trong sự liệu, thậm chí nhân viên bảo an bốn phía còn chưa thấy rõ đã xảy ra điều gì. Chỉ nhìn thấy một chùm lửa đột nhiên văng khắp nơi, giống như ngòi súng khai hoả.

Một vài nghiên cứu viên mặc đồ phòng hộ rộng thùng thình bắt đầu vọt lên trước. Dưới lớp phòng hộ thật dày vậy mà lại là thân thể cường tráng như trâu đánh ngã nhân viên bảo an trước mặt. Ngay sau đó kéo mở đường cảnh giới, mạnh mẽ phá vây hướng về phía toà nhà cũ.

“Phành!”

Sắc mặt Chung Duy âm trầm, sớm có chuẩn bị, một cước đá tan khói lửa trước mặt.

Tốc độ của hắn nhanh kinh người, nhìn thì gầy yếu nhưng bên trong thân thể lại ẩn chứa lực lượng hung hãn. Hắn xoay người đá một kích, chặn ngang rồi đá bay một nghiên cứu viên cường tráng muốn phá vòng vây.

Người tạo ra cục diện hỗn loạn này, vị “Ảo thuật gia” cầm đầu lại xoay người về sau bỏ chạy.

Chung Duy quay đầu giận dữ quát một tiếng: “Ngăn bọn họ lại!”

Hơn mười bảo an ùa lên, quật những nghiên cứu viên cường tráng đang liều mạng tiến vào toà nhà cũ xuống đất.

Nhưng người này chỉ có thân thể cường tráng, cũng không phải người siêu phàm!

Phải bắt được tên cầm đầu, ánh mắt Chung Duy lạnh như băng, nháy mắt tập trung vào người đang trốn chạy kia. Đối phương rất giảo hoạt, trốn vào trong xe, chuẩn bị lái xe chạy.

Chung Duy hít sâu một hơi, bắt đầu chạy nhanh đuổi theo. Tốc độ của hắn không giống như nhân loại mà càng giống như một con báo!

Trong lúc xe bus đang khởi động, Chung Duy lấy đà nhảy lên, hai tay bám trụ trên đỉnh xe. Ngay sau đó chiếc xe bus không ngừng nghiêng ngả gia tốc, thân xe lắc lư như xà, điên cuồng chạy đi. Chung Duy vẫn như một cái đinh gắt gao đính ở trên.

Một cú quay xe kịch liệt.

Chung Duy điều chỉnh cân bằng, mượn lực quay cuồng, nghiêng người đá một cước lên kính thuỷ tinh, rồi nhảy vào bên trong xe.

Hắn lạnh lùng mở miệng.

“Nếu đã dám đến, thì không cần đi nữa.”

“Chính là hiện tại.”

“Hành động!”

Trong một khắc Chung Duy động thủ, thanh âm Trử Linh vang lên.

Cố Thận điều chỉnh hô hấp đến trạng thái tốt nhất, hai mắt có ánh sáng sắc bén ẩn hiện.

Cậu biết thời cơ đã đến!

Kéo mũ lưỡi trai thấp xuống, Cố Thận như u linh vậy, dựa theo kế hoạch đã định sẵn tránh thoát khỏi camera theo dõi, ẩn nấp hướng về phía toà nhà cũ. Không thể không nói, kế hoạch của Trử Linh không có kẻ hở. Trận náo động này không chỉ dẫn dắt người siêu phàm khó giải quyết kia đi, còn hoàn toàn hấp dẫn lực chú ý của nhân viên bảo an!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK