Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tòa nhà cũ nơi bản thân từng ở, cách đó khoảng 20 mét, một hàng rào bảo vệ quanh co được kéo lên, nghiêm cấm người ngoài vào. Phối hợp là một vài camera giám sát được giấu kín, một đường dây giám sát nghiêm ngặt đã được hình thành.

Những điểm này đều được Trử Linh đánh dấu.

Mà lỗ hổng, đã xuất hiện.

Bởi vì hỏa hoạn, một số camera trong tòa nhà cũ đã bị hư hỏng, có một số điểm mù nơi các nhân viên bảo vệ được điều động tạm thời. Trong tài liệu đầu tiên, hai tuyến đường phù hợp để lẻn vào được đánh dấu chi tiết.

Trong thời gian thay ca, nhân viên trực sẽ tuần tra một lần sau khi bàn giao.

Đây là thời điểm tốt nhất để tránh sự giám sát để đi vào tòa nhà cũ.

Từ đây có thể thấy, không khó để lẻn vào.

Nhưng vấn đề là theo tính toán của Trử Linh, vào khoảng 23:00 khoảng cách kiểm tra giữa các ca trực chỉ khoảng một phút. Sau khi bản thân lấy được cây thước thì một nhóm nhân viên tuần tra mới đã vào vị trí của họ. Nếu bản thân trở lại theo cùng một lối thì có thể sẽ bị phát hiện.

Cho nên phải một lần nữa lên kế hoạch cho việc tẩu thoát.

"Kế hoạch thoát thân: rời khỏi sân thượng tại điểm A, sử dụng chênh lệch độ cao để đi đến tòa nhà cũ liền kề không bị phong tỏa B."

Sắc mặt Cố Thận hơi thay đổi. Cậu nhìn chằm chằm vào bản đồ thoát hiểm ba chiều, tòa nhà cũ cậu ở được đánh dấu là điểm A, góc đối diện có một tòa nhà hình ống ngắn hơn một chút, điểm đó được Trử Linh đánh dấu là điểm B.

Nhảy khỏi tòa nhà để trốn thoát, đơn giản mà thô bạo.

“Không phải chứ.”

Cố Thận nhìn khoảng cách và chênh lệch độ cao giữa hai tấm ảnh lập thể, cảm thấy có chút tuyệt vọng. Hung ác chộp lấy con mèo màu cam, giơ lên trước mặt mình: "Này, cô có biết nhảy xuống lỡ như trượt chân sẽ chết không? Còn có kế hoạch nào khác không?"

Chú mèo con vô tội kêu meo meo rồi vùng vẫy thật mạnh.

Nhưng kẻ ác rất mạnh nó không thể phản kháng, chỉ có thể thuận theo.

Có vẻ như Trử Linh đã ngắt kết nối, Cố Thận thở dài. Bản thân anh ấy cũng biết rõ rằng trốn thoát bằng lối này có vẻ vô lý nhất lại là hợp lý nhất. Nếu quay lại bằng con đường cũ thì khả năng cao sẽ bị nhân viên tuần tra phát hiện.

Chỉ còn cách phải nhảy sao?

Vì hành động tối nay, Cố Thận dự định sẽ mua một bộ thiết bị có thể kết nối với Deep Sea.

Giao tiếp với Trử Linh cùng thời điểm thực để nhận thông tin cập nhật mới nhất, như vậy xác xuất thành công mới có thể được tăng lên.

Nhưng Cố Thận cũng rất rõ ràng, nhất cử nhất động của anh đều bị người khác theo dõi.

Theo những gì Nam Cận nói bởi vì "Lệnh đặc xá" nhiều người trong Sở tài quyết đã nhắm vào cậu. Vậy nên hóa đơn điện tử của cậu có thể cũng sẽ bị họ truy xuất.

Bây giờ là một cơ hội không tồi.

Sau trận hỏa hoạn chuyển đến nhà mới, vừa lúc có rất nhiều "đồ sinh hoạt" cần mua. Mua đồ liên quan đến Deep Sea cũng chỉ vì cần dùng, thuận tay mua chắc sẽ không có ai nghi ngờ đến mục đích mua đồ của cậu.

19 giờ 01 phút.

Chưa đầy 4 giờ cho đến thời điểm hành động thực sự.

Thời gian cấp bách nên đơn giản thu dọn trong chốc lát. Cố Thận cầm thẻ của Nam Cận rồi rời khỏi căn hộ.

Sống ở thành phố Đại Đằng mười bảy năm, Cố Thận luôn sống ở khu vực hẻo lánh ít người. Khoảnh khắc rời khỏi căn hộ anh cảm thấy mọi thứ xung quanh thật xa lạ. Cơn gió nóng hối hả ập đến, đám đông đang ồn áo náo nhiệt, đèn neon bật sáng, những tòa nhà thép xếp thành hàng, dòng điện tử hoành tráng quét qua màn hình khổng lồ ở quảng trường trung tâm, một quảng cáo về gia đình đoàn tụ đang được phát trên màn hình lớn.

Thời đại này, thế giới này, đều thật rộng lớn.

Dòng điện vô hình không tiếng động, mạng trải dài năm châu liên kết mọi người lại với nhau. Mỗi người đều như giọt nước trong sóng, chặt chẽ dựa sát vào nhau, phát ra âm thanh có thể làm dậy sóng.

Mà bản thân cậu là ngoại lệ duy nhất.

Cho đến thời điểm hiện tại, Cố Thận cảm thấy cậu là một hạt cát đơn độc trên bãi biển, Deep Sea liên kết toàn bộ thế giới nhưng không kết nối với cậu.

Kéo áo khoác, cậu đội mũ lên chen vào giữa đám đông.

Căn hộ nằm ở khu sầm uất của trung tâm thành phố, siêu thị gần nhất chỉ cách 5 phút đi bộ. Cố Thận đẩy xe đẩy hàng, chọn một số đồ dùng hàng ngày, đi đến khu thiết bị điện tử.

Một con robot ròng rọc màu hồng nhỏ nhắn đáng yêu chậm rãi đi đến bên cạnh Cố Thận, hai cái gọng kìm đỡ xe giúp đỡ đẩy hàng cho cậu, đồng thời nhiệt tình hỏi han.

“Tiên sinh, xin chào, ngài cần gì ạ?”

Các siêu thị lớn đã phổ biến việc mua sắm không có con người, máy móc thông minh có thể hoàn thành hầu hết các nhiệm vụ hướng dẫn mua sắm.

Nhưng Cố Thận biết rằng bên dưới cỗ máy có màu hồng mềm mại kia chỉ là những mã code vô cảm đang chạy. Cơ sở dữ liệu đám mây ở chế độ nền sẽ lưu trữ mọi cuộc trò chuyện giữa robot và khách hàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK