Tất cả mọi thứ xảy ra trong vùng biển này đều đã được truyền tới bốn mùa hoang dã. Thứ cậu muốn là khiến Thiết Ngũ nhìn thấy rõ khuôn mặt thật của đám Thần Tọa tháp Nguyên. Nước biển dần dần biến mất. “Cô phải về rồi à?” Cố Thận cười hỏi, cậu cũng không buông tay Trữ Linh ra mà nắm chặt hơn. “Có muốn... tới chỗ này dạo không?” ... Bốn mùa hoang dã, gió thổi cỏ lay. Hình ảnh trong Deep Sea dần biến mất. Vẻ mặt của Thiết Ngũ âm trầm, hắn ta nhìn chằm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.