Qua thật lâu Khúc Thuỷ mới hoà hoãn lại tinh thần, cô cười tự giễu, thanh âm khàn khàn hỏi: “Anh luyện đao?” Cố Thận lắc lắc đầu rồi nói lời thật lòng: “Luyện mười lăm ngày, học được một chút.” Luyện mười lăm ngày? Học được một chút? Đang nói giỡn sao? Một đao vừa nãy suýt nữa thì chặt đứt nửa sông Giang Than. Khoé môi Khúc Thuỷ co giật một chút, bởi vì cái bóng ban thể bị bắn tên, hai mắt vẫn đang chảy máu, hình tượng “bác sĩ Tiểu Cố” trở nên mơ hồ trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.