“Một cô gái như cô gả tới Triệu Thị là chuyện may mắn của Triệu Thị nhưng lại là chuyện xui xẻo của tôi, vì một khi cô trở thành đối thủ của tôi, cho dù có mười cái tôi cũng không chịu nổi một đòn của cô.” Lục Nam Chi yên lặng nhìn Triệu Khí. Hiện tại, Lục Nam Chi có hơi nghi ngờ, người đứng trước mặt cô ta thật sự là kẻ như bùn nhão bị ngàn người chửi mắng sao? Một người hiểu rõ chính mình như vậy mà lại là một đống bùn nhão ư?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.