Cậu giật mình, vẻ mặt cổ quái hẳn. Cậu giúp Giang Văn tìm về giấc ngủ đã mất, nếu nói là diệu thủ hồi xuân. “Ồ.” Cố Thận bỗng nhiên nhíu mày, cậu nhìn chăm chú vào bóng lưng chị Tiểu Tân, ánh mắt chăm chú vào một điểm. Tinh thần lực vừa có dấu hiệu chấn động. Trên người chị Tiểu Tân, xuất hiện khí tức siêu phàm giống như những người mắc chứng mất ngủ. “Chị.” Cố Thận hỏi: “Tối qua chị về cùng với Khúc Thuỷ sao?” “Đúng vậy.” Chu Dã Tân giật mình nói: “Cô ấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.