“Ừm… Tôi trở về rồi.” Cố Nam Phong cung kính nói, sau đó dừng lại, dùng giọng rất nhẹ nói tiếp: “... Vì những người không thể quay về.” Nhà họ Cố hồi sinh từ đống đổ nát. Trường Dã cũng vậy… Đông Châu ngày nay dần dần trở thành bàn cờ, đồ chơi dưới sự chỉ huy của ý chí tối cao chỉ vì giấc ngủ của Cố Trường Chí, khói thuốc súng im lặng đã lan tràn nhiều năm nhưng mọi người vẫn chưa nhìn thấy. Để đưa anh ấy rời khỏi Trường Dã, nhiều người đã sẵn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.