Mục lục
Quang Minh Bích Lũy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì một câu "Không được nhúc nhích ", tất cả mọi người giống như người gỗ bị không khí trói buộc, vô luận giãy giụa thế nào cũng không thể nhúc nhích một chút.

"Thật có lỗi, để thuận lợi cho công tác kiểm tra, các vị như vậy sẽ thuận tiện cho tôi hơn nhiều."

Người đàn ông mặc vest nói một mình trong làn khói yên tĩnh, trả lại nguyên trạng hiện trường.

Làm xong những thứ này, anh ta lấy từ trong cặp sách ra một tấm danh thiếp, đối với đội trưởng an ninh trước mặt, mỉm cười giới thiệu ngắn gọn về mình: "Sở tài quyết, Đội điều tra đặc biệt, Hàn Đương."

"Cảm ơn đã hợp tác, công việc đã làm xong."

Hàn Dương cất danh thiếp, cúi đầu lùi về sau.

Khi bóng dáng anh ta biến mất, thanh âm cuối cùng vọng ra từ toà nhà cũ được giăng dây bảo vệ.

“Mọi người hãy quên hết mọi chuyện vừa xảy ra đi, hãy coi như chưa từng nhìn thấy tôi."

Căn cứ theo quy định trước đây, việc xét duyệt người mới của Sở tài quyết chủ yếu đánh giá từ bốn phương diện.

Sức mạnh, tốc độ, tinh thần lực, năng lực điều khiển.

Khóa huấn luyện đặc biệt kéo dài mười lăm ngày này xoay quanh bốn điểm cần cải thiện: Nam Cận phụ trách "Lực lượng", Chung Duy phụ trách "Tốc độ" và La sư tỷ phụ trách "Tinh thần lực" và “Lực điều khiển”. Đây vừa đúng lúc ứng với siêu năng lực của ba người bọn họ.

“Tôi về rồi đây.”

Đêm khuya, mười một giờ rưỡi.

Kết thúc một ngày huấn luyện Cố Thận trở lại căn hộ, hữu khí vô lực đẩy cửa, dựa vào trên tường, mới có thể miễn cưỡng đứng vững.

Buổi huấn luyện đặc biệt hôm nay thực sự tàn khốc.

Sau khi mộng cảnh Kinh Trập kết thúc, Cố Thận bị Nam Cận kéo đến võ đài quyền anh, trên danh nghĩa là rèn luyện sức mạnh, nhưng thực chất là huấn luyện đánh đấm. Nam Cận là một cao thủ cận chiến hàng đầu, thông thạo các điểm yếu hại nên có đủ mọi cách tra tấn. Cổ Thận giống như bao cát bị đánh tối tăm mặt mày, đến mức chỉ còn dư lại một hơi thở để đứng dậy.

Tính đi tính lại thì thời gian, người phụ nữ xấu xa này tự mình huấn luyện sáu tiếng đồng hồ, giữa chừng có thời gian nghỉ ngơi ước chừng không tới hai mươi phút.

Sáu tiếng này dường như dài như cả thế kỷ.

Đến mức trên đường trở về, hai chân Cố Thận không ngừng run rẩy.

"Meo ô!"

Vừa nghe thấy giọng nói của Cố Thận, mèo cam vui mừng kêu lên một tiếng, từ trong phòng lao nhanh ra.

"Đây, ăn chút gì đi."

Cố Thận đã không còn tâm trạng đi đối phó với con mèo ngu ngốc này nữa, anh mở một túi lớn thức ăn cho mèo, ném vào một góc, vội vàng đi rửa mặt.

Sau đó mệt mỏi cực độ, tê liệt ngã xuống giường.

Xương cốt toàn thân cậu đều sắp rã rời nhưng trong miệng Nam Cận đây chẳng qua chỉ mới là "khai vị", "khởi động làm nóng người" mà thôi.

Buổi huấn luyện ngày mai lại có bao nhiêu đáng sợ?

Thật ra Cố Thận cũng không sợ hãi, khiếp đảm mà ngược lại, hôm nay trên võ đài quyền anh, mỗi khi bị đánh ngã, cậu sẽ lập tức đứng dậy.

Đứng dậy không phải để khoe khoang, mà cậu không muốn ngã xuống như thế này.

Thở ra một hơi dài.

Cố Thận cũng không nghĩ nữa, cậu vươn hai tay, hài lòng nhìn xem vết chai trong lòng bàn tay.

Buổi tập hôm nay vẫn rất hiệu quả.

Cậu đã quen với việc sử dụng "Kinh Trập" thay vì thở như bình thường. Mỗi lần thở sẽ lấy đi ba phần mệt mỏi về tinh thần.

Nhiều lúc, chỉ tại không gian nhỏ cực kỳ yên tĩnh, Cố Thận mới có thể cảm giác được bản thân chân thật tồn tại.

Ví dụ, tại thời điểm này.

Trong phòng đóng kín không một tiếng động.

Ngay cả tiếng gió cũng không có.

Cố Thận chậm rãi nhắm mắt lại, chìm vào trong giấc ngủ, trải nghiệm trong những ngày qua hiện lên trong đầu.

Chân thật nhưng lại rất huyền ảo.

Không biết khi nào, bản thân đã mở cánh cửa đến thế giới siêu phàm.

Đáy lòng bất an, tựa hồ còn thiếu sót cái gì dó. Cố Thận vươn tay, xoa xoa dưới gối, sờ sờ Thước chân lý, trong lòng liền thoải mái hơn rất nhiều.

Hừm, an tâm rồi.

Sau này khi ra ngoài, không bằng mang theo Thước chân lý, đề phòng có phiền phức gì. Dù sao cậu cũng là người may mắn, đi tàu hỏa còn có thể gặp được A-009, cũng không ngạc nhiên nếu cậu gặp phải điều gì kỳ quái.

"Anh cảm thấy thế nào khi được trở thành người đứng cuối cùng như anh mong muốn?"

Mèo cam cửa mở ra, từ từ kiễng chân nhảy lên giường, trong mắt lóe lên ánh sáng.

Trử Linh đăng nhập rồi.

Cố Thận cười khổ nói: "Thẳng thắn mà nói thì tôi có chút hối hận. La sư tỷ nói nếu thời gian lĩnh ngộ trong khoảng hai tiếng, sẽ trực tiếp được đánh giá thành cấp “S”. Nếu sớm biết như vậy thì tôi đã phá vỡ kỷ lục rồi, nói không chừng Sở tài quyết có thể quyết định kết quả luôn.”

"Không."

"Bây giờ nhìn lại, sự lựa chọn của anh khi đó thực sự là một lựa chọn đúng đắn."

Trử Linh chậm rãi nói: "Sở tài quyết đã có người để mắt tới anh, quá nổi bật cũng không phải chuyện tốt.”

Cố Thận lập tức cảnh giác hẳn lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK