“Cố Thận, cậu không cần phải ngạc nhiên, năng lực siêu phàm của cậu là gì?” Trữ Linh chậm chậm mở miệng nói: “Rất nhanh thôi, cậu có thể biết được.” Tiếp theo. Trong thế giới im lặng cũng có một âm thanh vâng lên: “Xẹt” Ngọn đèn đã tắt hoàn toàn. Cẩ thế giới chìm vào bóng đêm, khoảnh khắc đó, trong bóng tối lại có sáng lên bằng một cách khác. Trước mắt Cố Thận xuất hiện một thứ to lớn. Một trụ đồng. Trụ đồng này giống như một mặt trời màu đỏ tươi, thiêu đốt và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.