Trời đất xoay chuyển, ruộng bể nương dâu. Cảnh tượng trước mắt Tô Trầm chợt biến hóa, phát hiện mình đã ở một thế giới trống trải hoang vắng, bốn phía khắp nơi là một mảng tĩnh mịch. Chỉ có một tồn tại cao lớn phương xa hấp dẫn Tô Trầm chú ý. “Nhân Tổ!” Tô Trầm nhẹ nhàng nói. Đó rõ ràng là Nhân Tổ. Lão đang ngồi ở nơi đó, cười nhìn mình. “Quả nhiên là ngươi, ngươi ở trong thân thể Ảo Mộng, ngươi chính là Ảo Mộng.” Tô Trầm nhẹ nhàng nói. Nhân Tổ lại nhẹ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.